Suy niệm:
Ðức Giêsu đã sống như một người bình thường.
Khi chấp nhận thân phận phàm nhân,
Ngài đã để cho vinh quang của thiên tính bị che khuất.
Ðức Giêsu là Thiên Chúa ẩn mình
để con người không bị choáng ngợp khi đến gặp Ngài.
Nhưng cũng có lúc vinh quang ấy được hé lộ.
Sau khi loan báo cuộc khổ nạn gần kề,
Ðức Giêsu dẫn ba môn đệ yêu dấu lên ngọn núi cao;
ở đó họ được Cha mạc khải căn tính của Thầy Giêsu,
họ được thấy vinh quang rực rỡ của Người Con yêu dấu,
vinh quang mà Ngài vốn có từ vĩnh cửu bên Cha.
Cũng chính ba môn đệ này sẽ được lên Núi Cây Dầu,
để nhìn thấy Thầy Giêsu trong tình trạng cùng quẫn:
Ngài là một người như mọi người.
Ðức Giêsu mãi mãi là Con yêu dấu của Cha,
kể cả trong những giờ phút đen tối nhất của đời Ngài.
Làm sao ta có thể thấy vinh quang của Ðức Giêsu
không phải chỉ ở trên núi Ta-bo,
mà cả khi Ngài đã xuống núi, trở lại đời thường?
Làm sao ta có thể nhận ra khuôn mặt của Chúa Con,
khi khuôn mặt ấy đẫm mồ hôi trong Vườn Cây Dầu,
và đầy vết máu khi bị treo trên thập tự?
Chúng ta cần tập luyện mới thấy được
những cuộc tỏ mình đơn sơ của Chúa Giêsu
dưới trăm ngàn dáng vẻ bất ngờ,
qua những biến cố bình thường và đau buồn mỗi ngày.
Ðời sống Kitô hữu là một cuộc biến hình
từ từ và liên tục.
Chúng ta bắt đầu được biến hình từ khi chịu phép Rửa.
Mỗi ngày, ta lại thấy Chúa chinh phục và biến đổi mình.
“Chúng ta phản ánh vinh quang của Chúa,
chúng ta được biến hình đổi dạng thành hình ảnh ấy,
càng lúc càng ngời sáng hơn” (2Cr 3,18).
Biến hình không phải là trở nên khác mình.
Biến hình là sống và làm tỏa sáng
căn tính sâu thẳm của người Kitô hữu:
chúng ta là con cái Thiên Chúa, là anh em của nhau.
Ðời sống Kitô hữu là một cuộc lên núi và xuống núi
với Chúa Giêsu, mỗi ngày.
Cần cảm nếm sự dịu ngọt khi được chiêm ngưỡng Chúa,
nhưng cũng phải xuống núi với Chúa,
để đi đến nơi hiến mình, đến với đời thường gai góc.
Người Kitô hữu lên núi để rồi được sai xuống núi hành đạo,
nhưng xuống núi rồi
lại thấy cần có những lần lên núi.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con,
xin biến đổi con từ từ qua cầu nguyện.
Mỗi lần con thấy Chúa,
xin biến đổi ánh mắt con.
Mỗi lần con rước Chúa,
xin biến đổi môi miệng con.
Mỗi lần con nghe lời Chúa,
xin biến đổi tai con.
Xin làm cho khuôn mặt con rạng ngời hơn
sau mỗi lần gặp Chúa.
Ước chi mọi người thấy nét tươi tắn của Chúa
trong nụ cười của con,
thấy sự dịu dàng của Chúa
trong lời nói của con.
Thế giới hôm nay không cần những Kitô hữu
có bộ mặt chán nản và thất vọng.
Xin cho con biết nhẫn nại và can đảm
cùng đi với Chúa và với tha nhân
trên những nẻo đường gập ghềnh. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ