Đây là chuyện tôi nghe:
Hơn hai ngàn năm trước, ở Trung Đông có một loại cây đặc biệt rất to cao, khỏe, thân thẳng, gỗ rắn chắc, bền bỉ hơn hẳn các loại danh mộc khác. Khi người La Mã tới cai trị Giêrusalem, họ sớm biết dùng loại cây này để làm các thập giá đóng đinh những người bị xử tử. Có một nhóm thợ rừng được người La Mã tin cậy, chuyên trách việc vào rừng đốn loại cây này về cung cấp cho kẻ thống trị.
Một hôm trưởng nhóm thợ rừng được lệnh phải cung cấp gấp một cây Thập giá thật cao, thật nặng, thật chắc chắn để đóng đinh Vua của dân Dothái. Dĩ nhiên lệnh này được thi hành ngay tức khắc.
Ba ngày sau khi Chúa Giêsu chịu đóng đinh và chết trên thập giá, cả rừng cây đặc biệt nọ đều khô héo dần rồi tàn lụi. Nhiều năm sau, nơi cánh rừng cũ mọc lên loại cây mới, thân cành không cao, không thẳng và cũng không còn khỏe nữa. Chúng nở hoa rất lạ, có loại trắng muốt, có loại cánh hoa đỏ hồng. Bốn cánh hoa nở xòe ra tạo hình chữ thập, và nhụy hoa trông như một vương miện kết bằng gai. Tiếng Anh gọi loại cây này là dogwood (gỗ chó), Và dường như các nhà từ nguyên học chưa tìm ra lý do vì sao nó có tên xấu xí như thế. Người Trung Quốc gọi nó là sơn thù du.
Về lai lịch sơn thù du, dân gian truyền tụng rằng lúc đang chịu nạn trên thập giá, Chúa Giêsu nghe trong thân gỗ có tiếng khóc nỉ non. Thì ra gỗ tủi hổ và đau đớn vì vô tình phải dính líu tới tội ác hành hình Chúa. Chúa bèn khuyên nhủ cây thập giá:
- Thầy thấu hiểu lòng con. Thầy ban ơn cho con từ nay trở đi sẽ không còn đủ to khỏe để kẻ dữ khỏi dùng con làm thập giá nữa. Con sẽ nở hoa, hai cánh ngắn và hai cánh dài. Nhụy của con sẽ giống như vương miện kết bằng gai.
Về những cánh hoa sơn thù du màu đỏ, thổ dân Cherokee ở Mỹ tin rằng nó nhắc nhở mọi người nhớ tới máu của Đấng Cứu Thế đã đổ ra trên thập giá.