Trong tiếng huyên náo của ô tô, xe máy và hoạt động kinh doanh tấp nập thì những âm thanh từ tay búa và chiếc đe của ông Nguyễn Phương Hùng như tiếng vọng dội về từ một quá khứ xa xăm, đó là một người thợ rèn chính hiệu, ở một con phố có cái tên cho nghề của mình - phố Lò Rèn. Đến ông là đời thứ 3 nối nghiệp đe búa.
Theo ông Hùng một trong những nguyên nhân khiến nghề rèn trên Lò Rèn dần mai một là nghề thợ rèn là một nghề vất vả, nặng nhọc. Cái quan trọng nhất là sự kiên trì và nhẫn nại.
“Làm bất cứ công việc nào cũng cần có lòng yêu nghề, có tâm với công việc mình làm thì sẽ tìm được niềm vui. Tôi xem công việc của mình như một thú vui và tìm thấy sự thoải mái trong công việc ấy”. ông Hùng chia sẻ
Ông Nguyễn Phương Hùng là người nối nghiệp của cha, ông mình tiếp tục giữ lửa nghề rèn cuối cùng ở phố Lò Rèn còn bám trụ với nghề. Tình yêu nghề đã giúp ông giữ lửa cho nghề rèn. Nhưng trong ông Hùng vẫn có một nỗi lo, sau khi ông không thể làm công việc này nữa thì số phận của phố Lò Rèn sẽ giống như nhiều phố khác trong 36 phố phường Hà Nội cũ, nơi những con phố có cái tên gắn với một phường hội, ngành nghề hoạt động trên phố như phố Hàng Quạt, Hàng Khoai, Bát Sứ, Hàng Nón…nay chỉ còn là tên phố