2.
Một trong những cách mà tôi hay vận dụng trong hành trình làm chứng cho Chúa là chia sẻ những gì Lời Chúa đã làm cho tôi.
Những bài chia sẻ đó thường mang nội dung rất riêng tư, nhấn mạnh đến sự Chúa đã và đang yêu thương tôi thế nào, mặc dù tôi tội lỗi, yếu đuối, hèn mọn.
Giờ đây, tôi thấy sẽ đến lúc tôi không còn đủ sức viết những bài chia sẻ nữa.
3.
Nhưng hành trình làm chứng cho Chúa vẫn tiếp tục bằng những cách khác vẫn làm, đó là cầu nguyện và hy sinh.
4.
Ngày nào tôi cũng lên đường, để đến với các linh hồn. Tôi tin tình yêu của tôi được chuyển qua cầu nguyện và hy sinh, thế nào cũng tới đến nhiều linh hồn.
Cho tới bây giờ, nhờ cầu nguyện và hy sinh, tôi đã gặp được rất nhiều tâm hồn tốt lành, mà tôi không ngờ.
5.
Có những người không có tên trong sổ rửa tội, nhưng họ lại nói với tôi về Chúa, khi họ chia sẻ cho tôi thấy họ đã gặp được Chúa là tình yêu thương xót.
6.
Có những người bị xã hội loại trừ, đã làm chứng với tôi là họ đã được Chúa thương cứu họ một cách lạ lùng.
7.
Có những người rất nghèo đã cho tôi thấy là họ đã góp phần cứu nhiều người khác, bởi vì chính họ đã được Chúa cứu.
8.
Có những người trước đây đã sa xuống vực sâu tội lỗi, nay họ cho tôi thấy là họ đã được Chúa thương cứu chữa một cách đặc biệt.
9.
Gặp được những người trên đây, tôi nhớ lại, Chúa xưa đã cho tiên tri Giona biết: Mặc dầu thành Ninive đã phạm tội, nhưng khi họ sám hối, không lẽ Chúa nỡ phạt họ sao! Chúa đã cứu họ, mặc dầu họ không phải là dân được Chúa chọn (Giona 4, 10-11).
10.
Tôi cũng nhớ lại lời Chúa Giêsu đã nói với những người biệt phái là: “Nhiều người từ phương Đông và phương Tây sẽ được vào nước Chúa” (Mt 8, 11-12).
11.
Những việc Chúa làm do tình yêu thương xót mà tôi được gặp, đã mở lòng tôi ra. Nhờ vậy, tôi thấy tôi sẽ lỗi lầm, nếu tôi nhốt Lời Chúa và tình yêu Chúa vào những bức tường vô hình, nói là để bảo vệ.
Cũng nhờ mở lòng ra, tôi đã gặp được nhiều tâm hồn nêu gương vượt khó, khi họ chịu khổ đau, mà vẫn kiên trì tin ở tình yêu Chúa.
12.
Khó khăn khổ đau của họ là họ có quyền, có địa vị, mà nay phải mất đi một cách không ngờ. Nhưng tình yêu Chúa giúp họ vượt qua thử thách, để luôn trung thành với Chúa.
13.
Khó khăn của họ là họ có quyền được con cháu hiếu thảo đền ơn. Thế mà nay họ phải mất đi một cách tàn bạo. Nhưng tình yêu Chúa giúp họ vượt qua thử thách, để luôn là môn đệ Chúa, biết tha thứ.
14.
Khó khăn của họ là họ có quyền được bạn bè tín nhiệm, tôn trọng. Thế mà nay họ phải đương đầu với những phản trắc và thất tín. Nhưng tình yêu Chúa giúp họ vượt qua thử thách, để sống luôn xứng đáng với danh nghĩa người tin theo Chúa, lấy thiện mà báo ác.
15.
Những người được thêm quyền, được thêm trọng kính, được thêm mến yêu, được thêm danh dự, mà tạ ơn Chúa, và cho mình là được Chúa thương cách đặc biệt, cũng làm chứng cho tình yêu Chúa. Nhưng họ cẩn thận, vì Chúa Giêsu đã phán: “Các ông tôn vinh lẫn nhau, và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được” (Ga 5, 44).
16.
Còn những người mất đi những vinh quang đó, coi mình như hạt lúa chôn vùi xuống đất, chịu thối đi, mà vẫn tạ ơn Chúa. Thiết tưởng việc tạ ơn của họ có sức thiết phục, làm sáng danh tình yêu Chúa rất nhiều.
17.
Riêng tôi, trên đường làm chứng cho tình yêu Chúa, tôi đã được khích lệ bởi những người phải mất đi rất nhiều, mà vẫn tạ ơn Chúa, vẫn yêu thương người khác như Chúa yêu thương.
18.
Tôi vừa nói trên đây là tôi được khích lệ rất nhiều. Khích lệ đó rất quí. Vì làm chứng cho tình yêu Chúa là điều không dễ.
Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã muốn đời mình chỉ dành để làm chứng cho tình yêu Chúa. Về cuối đời, Thánh nữ nhìn nhận: “Con đường em đi chỉ là con đường nhỏ, thế mà em không ngờ phải đau khổ đến thế”. Đau phần xác là rất nhiều, đau tâm hồn cũng rất nhiều. Thánh nữ đã thực sự trở nên “Người đầy tớ khổ đau” mà tiên tri Isaia đã nói về Chúa Giêsu xưa. Chúa Giêsu đã phải chịu biết bao đau khổ, để làm chứng Thiên Chúa là tình yêu.
Tôi cũng có kinh nghiệm phần nào như thế.
19.
Khi phải chìm sâu vào đau khổ, mà được nâng đỡ, thì rất trân trọng. Tuy không dám đòi hỏi bất cứ nâng đỡ nào, nhưng nếu tôi vẫn đợi chờ, thì đó cũng là một lời tuyên xưng về sự yếu đuối của mình. Tuyên xưng chân thành đó muốn nói lên sự đi tìm nương tựa của Chúa.
“Xin thương đỡ nâng con suốt cuộc đời”.
20.
Tôi nương tựa nơi Chúa, để lên đường. Lên đường, khi đã già yếu, là đi về Nhà Chúa. Tôi lên đường là cùng với Đức Mẹ Maria, tôi luôn nói lời: “Xin vâng”.
21.
Tôi xin vâng thánh ý Chúa mọi giờ, mọi phút, ở bất cứ nơi nào, trong bất cứ hoàn cảnh nào. Xin vâng, với Đức Mẹ, như Đức Mẹ. Nhờ vậy, Đức Mẹ luôn đỡ nâng tôi. Cùng với Đức Mẹ, nhiều người cũng đã và đang nâng đỡ tôi. Xin hết lòng cảm tạ mọi đỡ nâng.
22.
Tôi lên đường là tôi cầu mong mọi người đều được Chúa yêu thương, mọi người đều biết đón nhận tình yêu của Chúa.