“Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy.” |
Người khiêm tốn luôn luôn là người mà ai cũng yêu mến; vì làm sao chúng ta có thể bất bình với người khiêm cung đối với ta. Hơn nữa chính Đức Giêsu vị Thiên Chúa quyền uy hết mực khi vào trần gian cũng sống và dạy hãy khiêm tốn thật trong lòng thì mới tìm được hạnh phúc “Anh em hãy mang lấy ách của tôi và hãy học với tôi. Vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường trong lòng” (Mt 11, 29).
Bài Tin Mừng hôn nay cho chúng ta thấy người khiêm tốn được Chúa Giêsu động lòng như thế nào. Thật vậy, khi đọc bài Tin Mừng chúng ta hẳn ngạc nhiên về sự nhẫn nhục của người đàn bà xứ Canaan và dường như còn được kết hợp với sự can đảm; bà đã vượt qua được rào cản về tôn giáo, địa lý và niềm tin của mình khi dám đến trước mặt Đức Giêsu để cầu xin Người chữa bệnh cho con gái bà.
Điểm chính trong bài Phúc Âm không ở chỗ phép lạ, nhưng ở niềm tin của bà mẹ vào Chúa Giêsu. Bà phải vượt qua ba trở ngại trước khi con bà được chữa lành.
Trở ngại thứ nhất: thành kiến. Chúa và các tông đồ là người Do Thái, bà là người xứ Canaan, Dân Ngoại. Người Canaan là kẻ thù của người Do Thái. Vì lòng thương con bà đã vượt qua hàng rào thành kiến để đến với Chúa vì bà biết chỉ có Chúa mới chữa được con bà. Bà van xin: “Lạy Ngài là con vua David, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!”
Trở ngại thứ hai: thinh lặng của Chúa Giêsu và xua đuổi của các môn đệ. Bà đã can đảm vượt thành kiến nhưng vẫn phải chờ thái độ của Chúa và các môn đệ. Chúa không đáp lại một lời và khi các môn đệ thúc bách: “Xin Thầy truyền cho bà ấy đi, vì bà cứ kêu van đàng sau chúng ta” Ngài đáp: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ixraen mà thôi.” Đây là lần duy nhất mà Phúc Âm Nhất Lãm tường thuật Chúa đi ra ngoài lãnh thổ Dothái gặp người ngọai quốc. Nhưng không nản chí trước những thái độ khước từ, bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!”
Trở ngại thứ ba: thử thách của Chúa Giêsu. Chúa thử đức tin bà trầm trọng khi Ngài nói: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.” Thử tưởng tượng phản ứng của chúng ta thế nào khi nghe người khác gọi con chúng ta là chó! Chúng ta có can đảm để đứng lại nài van xin ơn? Nhưng bà vẫn không bỏ cuộc và đáp lại: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Đức Giêsu đã không phụ lòng hay làm khó bà nữa; Người vui mừng và tán dương sự khiêm tốn và lòng tin đầy mạnh mẽ của bà và đã đáp ứng lời cầu xin chân thành của bà. “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy.” Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.
Người phụ nữ Canaan đã vượt qua được thử thách để chứng tỏ lòng thành và niềm tin của mình vào Đức Giêsu,
Hành động của người phụ nữ giúp chúng ta nhìn lại bản thân mình. Trong cuộc sống đức tin, nhiều lần chúng ta cầu xin Chúa điều này điều nọ, nhưng xin mãi mà vẫn chẳng thấy điều gì! …Từ đó chúng ta đâm ra nghi nan: Chúa có thật hay không? Chúng ta đâm ra nghi ngờ sự hiện diện của Chúa; đức tin của chúng ta bắt đầu có sự dao động, chúng ta dần dà bỏ cầu nguyện, bỏ nhà thờ… Để rồi chạy đến xem bói, nhờ thầy giải hạn … càng ngày càng lạc xa đức tin.
Chúng ta những người mang danh Kitô hữu, thái độ của chúng ta thế nào khí đứng trước những đau khổ, những thử thách trong cuộc sống. Chắc hẳn trong chúng ta khi đứng trước những đau khổ, nhiều ngươi trong chúng ta sẽ kêu than “Trời”, than trách Chúa đã bỏ rơi mình trong những lúc gian nan hay chúng ta vẫn một niềm phó thác cậy trông vào Chúa, tin tưởng vào sự yêu thương quan phòng của Người đối với chúng ta.
Thật vậy, trong cuộc sống, rất nhiều khi ta bị thất bại. Sự thất bại này có thể đến từ sự thiếu hiểu biết của chúng ta, khiến công việc trở nên thất bại. Nhưng nhiều khi lại đến từ chính Thiên Chúa. Tức là Thiên Chúa để cho chúng ta thất bại và rơi vào tình trạng cùng khốn. Đôi khi những thử thách đó lên đến mức khủng khiếp. Câu chuyện của ông Gióp, tiên tri Hôsê hay của người đàn bà Canaan là một thí dụ.
Tuy nhiên, như người đàn bà trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay, dù bị thử thách, bà vẫn nhận ra tình thương của Thiên Chúa với mình, mặc dù bà không xứng.
Thật vậy, Thiên Chúa như người cha, Ngài không bao giờ nỡ để con cái của mình phải đi vào ngõ cụt. Nhưng Ngài muốn chúng ta được sống và sống dồi dào. Tuy nhiên, để được hưởng trọn niềm sung mãn, hạnh phúc… thì đôi khi cần phải có thử thách từ phía người ban ơn và sự cảm nghiệm của người lãnh nhận. Có thế thì món quà của người trao ban mới trở nên cao trọng và người nhận mới trân quý.
Trong đời sống đức tin cũng vậy. Nếu không có thử thách, thì đức tin ấy vẫn chỉ là đức tin trong “giấy khai sinh”, hay nơi “sổ Rửa tội” mà thôi! Nếu quả như vậy, thử hỏi, chúng ta đang sống trong một xã hội với những tiến bộ vượt trội và rất nhiều cạm bẫy, thì liệu đức tin non nớt kia có đủ vững để đối diện với những thực tại của cuộc sống không? Thưa, hẳn là không.
Vì thế, trong đời sống siêu nhiên, đôi khi Chúa phải thử thách để đức tin của chúng ta được lớn lên ngay trong đau khổ, hầu chúng ta mới can đảm, trung thành với niềm tin của mình ngay trong một thế giới đang tìm mọi cách lôi kéo chúng ta xa dần Thiên Chúa và niềm hy vọng của chúng ta đặt để nơi Ngài.
Lạy Chúa mang danh Kitô hữu nhưng trong cuộc sống chúng con đã không sống đúng với ân thiên mà Chúa đã ban cho chúng con; bởi sự yếu đuối, bởi những khó khăn trong cuộc sống,và hơn hết là niềm tin của chúng con còn yếu đuối, rất dễ bị đánh bại khi gặp thử thách gian nan trong cuộc sống. Xin Chúa ban thêm niềm tin cho chúng con để trước những gian nan khốn khó, chúng con vẫn một lòng trông cậy và vững tin vào Chúa như niềm tin mạnh mẽ của người đàn bà ngoại giáo mà Chúa đã nêu gương hôm nay. Amen.