Chiều đến, Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành. Sáng sớm, khi đi ngang cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ. Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa Đức Giê-su: "Kìa Thầy xem: cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi! " Đức Giê-su nói với các ông: "Anh em hãy tin vào Thiên Chúa. Thầy bảo thật anh em: nếu có ai nói với núi này: Dời chỗ đi, nhào xuống biển! , mà trong lòng chẳng nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ được như ý. Vì thế, Thầy nói với anh em: tất cả những gì anh em cầu xin, anh em cứ tin là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý. Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng tha lỗi cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em."
Suy niệm
Bài Tin mừng hôm nay ghi lại việc Chúa chúc dữ cây vả không trái và việc Chúa thanh tẩy đền thờ, đồn thời nhân đó Chúa cũng dạy cho các môn đệ bài học về sức mạnh của đức tin.
“Cho đến đời đời, không ai ăn quả của mày nữa”. Đó là lời chúc dữ của Chúa Giêsu đối với cây vả, mà cây vả là hình ảnh tượng trưng cho dân Do Thái. Cách sống đạo của họ chỉ chú trọng về hình thức bên ngoài (như cây vả xanh tốt lá). Nhưng cái mà Thiên Chúa cần là tâm tình thờ phượng đích thực thì họ lại không có.
Chúa Giêsu tìm vả lúc trái mùa, theo lẽ tự nhiên thì không có trái là đúng. Nhưng dân Israel, hay rộng hơn là mỗi người chúng ta không thể nói rằng: thời gian này chưa phải là thời gian để ăn năn, để làm việc thiện.
Những người buôn bán bị Chúa Giêsu đuổi ra khỏi đền thờ vì họ đã lợi dụng đền thờ để trục lợi vật chất.
Trong cuộc sống Chúa muốn mỗi người chúng ta phải “mến Chúa, yêu người” một cách thực tâm chứ không phải chỉ là hình thức bóng bẩy bên ngoài để loè mắt người ta. Đồng thời việc thực hành đạo đức cũng phải liên tục trường kỳ. Nếu lúc nào đó ta không còn mến Chúa yêu người thì lúc đó ta không còn là Kitô hữu nữa mà trở thành như một gốc cây khô không sức sống, chẳng còn sinh ích lợi gì cho bản thân và tha nhân nữa.
Một điểm không kém phần quan trọng Chúa Giêsu muốn mỗi người chúng ta giữ gìn sự trong sạch của đền thờ tâm hồn của mỗi người để có thể xứng đáng cho Thiên Chúa chí thánh ngự trị, cũng đừng biến việc giữ đạo thành công cụ sinh lợi vật chất cho bản thân mình.
Sau khi đã thắng ở vài cuộc thi bắn cung, nhà vô địch trẻ tuổi và phần nào hơi khoác lác thách thức một thiền sư rất nổi tiếng về tài bắn cung. Chàng thanh niên chứng minh tài nghệ siêu phàm của mình bằng cách bắn một mũi tên vào một cái đích thật xa, sau đó chẻ nó ra bằng mũi tên thứ hai. Anh ta nói với vị thiền sư: Bây giờ ngài hãy chứng tỏ tài nghệ của mình đi!
Chẳng hề bối rối, vị thiền sư không lấy cung tên của mình ra, mà ra hiệu cho người thanh niên theo ngài lên một ngọn núi. Tò mò về ý định của vị thiền sư, nhà vô địch trẻ tuổi theo ngài leo lên ngọn núi cho đến khi họ gặp một vực sâu thăm thẳm được bắng ngang bằng một thanh gỗ mỏng manh và lung lay. Bình tĩnh đứng lên chiếc cầu không chắc và rât nguy hiểm đó, vị thiền sư chọn một cái cây thật xa làm đích, rút cung tên của ngài ra,bắn vút một đường tên thật chính xác và đẹp. Nhẹ nhàng trở lại mặt đất an toàn, vị thiền sư nói: Nào bây giờ đến lượt cậu.
Nhà vô địch trẻ nhìn chằm chằm xuống vực sâu dường như không có đáy, không dám bước lên thanh gỗ hay nhìn cái đích mà vị thiền sư đã chọn. Nhận ra sự khổ sở của chàng thanh niên, vị thiền sư nói: - Cậu có nhiều khả năng với cung tên của cậu, nhưng cậu có quá ít khả năng trong đầu để bắn mũi tên ra.
Bài học áp dụng
Là người tín hữu giữa cuộc đời hôm nay chúng ta được mời gọi hãy luôn thể hiện đời sống đạo đức và ý hướng ngay lành. Hãy luôn nhớ rằng: Tốt gỗ hơn tốt nước sơn.