1. Khắp nơi đang bận rộn đón mừng lễ Chúa Giáng sinh. Tôi cũng bận rộn theo. Chính trong tình trạng đó, Đức Mẹ nhắn nhủ tôi một điều quan trọng, đó là:
Các con đừng để ý đến việc đón mừng lễ Chúa Giáng sinh. Nhưng hãy để ý đến việc đón Chúa Giáng sinh vào tâm hồn mình.
2. Thực vậy, Chúa Giêsu đến, không phải để được ở trong hang đá, nhưng là để được ở trong tâm hồn từng người. Ngài muốn vào lòng từng người để cứu họ.
3. Chúa cứu họ theo cách của Ngài. Nghĩa là bằng sự khiêm hạ của Ngài, sự khó nghèo của Ngài, những đớn đau của Ngài, những tiếng khóc và nước mắt của Ngài, tình yêu của Ngài.
Ngài muốn những kẻ đón Ngài cũng hãy chia sẻ sự khiêm hạ, sự khó nghèo và những đớn đau của Ngài, nhất là tình thương của Ngài.
4. Thế nhưng, rất nhiều người đã không đón nhận Ngài một cách thực tình. Thái độ từ chối của họ thường được nâng đỡ bằng thói quen xấu của tập thể, của cơ chế. Người ta sao, mình cũng vậy. Dại gì phải khiêm hạ, khó nghèo, đớn đau để mà đón Chúa.
5. Xưa, ông Nicôđêmô muốn đón Chúa Giêsu khiêm hạ, khó nghèo, chịu đớn đau, thì đã đến với Chúa ban đêm, vì sợ tập thể và cơ chế. Chứng tỏ sự đón Chúa Giêsu bằng sự từ bỏ mình để trở nên khó nghèo, khiêm hạ, chịu đớn đau là chuyện không dễ chút nào.
6. Nay cũng vậy. Tôi có kinh nghiệm đó. Vì thế, Đức Mẹ dạy tôi là hãy xin ơn đón nhận Chúa. Không những biết đón nhận Chúa, mà dám đón nhận Chúa.
7. Thực sự, không có ơn Chúa, thì dù biết đón nhận Chúa, tôi phải thế này thế nọ, nhưng biết, mà không đủ can đảm để thực hiện đúng. Do vậy, phải xin ơn đón nhận Chúa.
8. Thực tế hiện nay cho thấy các vẻ bề ngoài đón Chúa càng ngày càng hoành tráng sang trọng, đời sống phục vụ theo cơ chế vẫn nặng hình thức quyền lực. Đó là bình thường về mặt hữu hình.
9. Vì thế, nhiều nơi, cái hữu hình không giúp người ta nhận ra sự vô hình, khác với hang đá Belem xưa. Do vậy, mà rất cần ơn Chúa để có những hữu hình phục vụ cho vô hình một cách hiệu quả.
10. Rất may là trong một tình hình xem như rất bi quan, thì lại đang xuất hiện những sự kiện hữu hình tốt giúp nhận ra những vô hình có sức cứu độ.
11. Sự kiện hữu hình tốt đó là những con người cụ thể, với những cách sống cụ thể. Thấy họ, người ta dễ nhận ra Chúa cứu thế vô hình.
Tôi đã gặp được những con người cụ thể đó.
12. Vấn đề quan trọng Đức Mẹ dạy tôi dịp lễ Noen này là: Các con của Đức Mẹ hãy là những dấu chỉ hữu hình giúp người ta dễ gặp được Chúa Giêsu vô hình.
Không cần phải nói nhiều, các con của Đức Mẹ, với lối sống khiêm hạ, khó nghèo, yêu thương, dù ở bậc nào, dù trong hoàn cảnh nào, vẫn là những dấu chỉ, những chứng nhân.
13. Hãy là những dấu chỉ hữu hình, hãy là những chứng nhân. Đó là vấn đề khẩn cấp cần đặt ra, đó là lời kêu gọi tha thiết Chúa gửi đến Hội Thánh Việt Nam lúc này.
14. Lúc này, tôi đang thấy nhiều Giám mục, linh mục, tu sĩ, giáo dân sống như những của lễ. Với những Thánh giá mang trong mình, họ đang là những bức thư Chúa gửi cho tôi.
Nhờ họ, tôi đã và đang đón Chúa Giêsu. Ngài đến không để kết án, mà để cứu.
15. Thực vậy, Chúa Giêsu đang cứu tôi khỏi nhiều sự dữ, nhất là khỏi tội lỗi. Tôi là kẻ tội lỗi. Nhưng được Chúa thương giải cứu.
16. Tôi rất biết ơn Chúa. Tôi cũng biết ơn những người đã cộng tác với Chúa, mà giải cứu tôi khỏi tội.
Tôi vẫn mãi cần đến ơn Chúa, chờ đợi ơn Chúa để đón Chúa. Càng nhận ra điều đó càng làm cho Chúa được tôn vinh.
17. Càng nhận ra điều đó thì càng chứng tỏ mình có thiện tâm. Thiện tâm, mà ca đoàn thiên thần đã hát xưa trong đêm Noen, chính là thế.
Nhận mình phải biết ơn Chúa và những người cứu mình, đó là thiện tâm mà Chúa muốn.
18. Riêng đối với tôi, thiện tâm còn là phải biết ơn và phó thác mình cho Đức Mẹ, từng giờ, từng phút, từng giây. Vâng, đó là niềm vui và hạnh phúc, mà tôi hết lòng cảm tạ Chúa