Tôi hiện là cộng tác viên (CTV) của một số báo, tạp chí. Vui lắm khi tin, bài của mình được đăng tải vì công sức của mình đã được đền bù thỏa đáng, được nhận những khoản nhuận bút từ các cơ quan mình gởi bài cộng tác. Từ đó, cứ lúc nào rảnh rỗi thì tôi lại truy cập những trang online các các báo, tạp chí để “ theo dõi” tin bài của mình “ đi đâu, về đâu”. Ngay cả khi đi tác nghiệp ở các địa bàn xa xôi, tôi cũng tranh thủ tìm đến các sạp báo để mua những tờ báo mà mình thường xuyên cộng tác. Càng vui hơn khi được nghe Ban Biên tập hỏi thăm sức khỏe, động viên gởi bài hay góp ý rất chân tình về những khiếm khuyết của mình làm cơ sở rút kinh nghiệm rất bổ ích. Vui quá khi nhận được những tờ báo, tạp chí biếu tặng khi có tin bài mình trong đó, có cả những cơ quan báo chí hào phóng tặng báo, tạp chí dù mình không có bài trong số đó. Xem như là một sự động viên rất nhẹ nhàng, nhân văn, tế nhị. Có những cơ quan báo chí không có kinh phí chi trả cho CTV vì chủ yếu phát không cho cơ sở trực thuộc nhưng tôi vẫn vui vẻ, nhiệt tình tham gia với sự đồng cảm, sẻ chia. Thỉnh thoảng tôi cũng tham gia các cuộc thi báo chí không vì giải thưởng mà vì muốn trải lòng mình với mọi người khi chứng kiến nhiều hoạt động trong cuộc sống hôm nay.
Buồn một điều là những tờ báo, tạp chí không có trang online nên không tài nào mua được báo giấy để tặng bạn bè, người thân.. Đã vậy việc mua báo giấy ở các quận, huyện, thị xã bây giờ vô cùng khó khăn bởi tâm lý bạn đọc thích đọc báo mạng vừa có nhiều thông tin lại vừa không mất nhiều tiền mua báo giấy.
Một thực trạng hiện rất khó khăn cho lực lượng phóng viên chuyên nghiệp lẫn CTV là nhiều nông dân kiên quyết không cho quay phim, chụp ảnh bởi cho rằng ruộng, vườn, gia súc, gia cầm sẽ thất thu khi cho ghi hình. Điều đáng nói là có cả cán bộ nhà nước vẫn giữ vững quan điểm này.
Tôi hiểu và tin rằng, bên cạnh những phóng viên chuyên nghiệp, chính thức của các báo, tạp chí, các đài PTTH…thì lực lượng CTV vô cùng quan trọng bởi họ là một trong những người tiếp cận nhanh nhất các vấn đề nóng vừa diễn ra tại các cơ quan, các địa phương mình.
Tôi và nhiều CTV đang lo lắng trước sự hợp nhất, giải thể, thu gọn một số cơ quan báo chí theo chỉ đạo chung của Chính phủ, đây là điều cần thiết nhưng chúng tôi vẫn canh cánh nỗi lo liệu mình sẽ còn được cộng tác thường xuyên như trước?
Nhiều và rất nhiều chuyện vui, buồn khi trở thành phóng viên “không chuyên” như tôi. Nhưng với tôi niềm say mê ấy cứ âm ỉ và luôn nóng trong tôi bởi tôi tin rằng những bài báo hay, chính xác, trung thực sẽ góp phần để xã hội đẹp hơn, tốt hơn, đáng sống hơn.