Là người tín hữu, hơn bao giờ hết, việc dẫn đưa mọi người đến với Đức Kitô “ nguồn nước hàng sống” là vai trò của tôi .Vậy tôi đã chuẩn bị thế nào cho sứ vụ này?
Lời Chúa : ( Ga 4,5–42)
"Mạch nước vọt đến sự sống đời đời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu tới một thành gọi là Sykar thuộc xứ Samaria, gần phần đất Giacóp đã cho con là Giuse, ở đó có giếng của Giacóp. Chúa Giêsu đi đường mệt, nên ngồi nghỉ trên miệng giếng, lúc đó vào khoảng giờ thứ sáu.
Một người đàn bà xứ Samaria đến xách nước, Chúa Giêsu bảo: "Xin bà cho tôi uống nước" (lúc ấy, các môn đệ đã vào thành mua thức ăn). Người đàn bà Samaria thưa lại: "Sao thế! Ông là người Do-thái mà lại xin nước uống với tôi là người xứ Samaria?" (Vì người Do-thái không giao thiệp gì với người Samaria).
Chúa Giêsu đáp: "Nếu bà nhận biết ơn của Thiên Chúa ban và ai là người đang nói với bà: "Xin cho tôi uống nước", thì chắc bà sẽ xin Người, và Người sẽ cho bà nước hằng sống".
Người đàn bà nói: "Thưa Ngài, Ngài không có gì để múc, mà giếng thì sâu, vậy Ngài lấy đâu ra nước? Phải chăng Ngài trọng hơn tổ phụ Giacóp chúng tôi, người đã cho chúng tôi giếng này và chính người đã uống nước giếng này cũng như các con cái và đoàn súc vật của người?"
Chúa Giêsu trả lời: "Ai uống nước giếng này sẽ còn khát, nhưng ai uống nước Ta sẽ cho thì không bao giờ còn khát nữa, vì nước Ta cho ai thì nơi người ấy sẽ trở thành mạch nước vọt đến sự sống đời đời". Người đàn bà thưa: "Thưa Ngài, xin cho tôi nước đó để tôi chẳng còn khát và khỏi phải đến đây xách nước nữa". Chúa Giêsu bảo: "Bà hãy đi gọi chồng bà rồi trở lại đây". Người đàn bà đáp: "Tôi không có chồng". Chúa Giêsu nói tiếp: "Bà nói "tôi không có chồng" là phải, vì bà có năm đời chồng rồi, và người đàn ông đang chung sống với bà bây giờ không phải là chồng bà, bà đã nói đúng đó".
Người đàn bà nói: "Thưa Ngài, tôi thấy rõ Ngài là một tiên tri. Cha ông chúng tôi đã thờ trên núi này, còn các ông, các ông lại bảo: phải thờ ở Giêrusalem".
Chúa Giêsu đáp: "Hỡi bà, hãy tin Ta, vì đã đến giờ người ta sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải ở trên núi này hay ở Giêrusalem. Các người thờ Ðấng mà các người không biết, còn chúng tôi thờ Ðấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ từ dân Do-thái mà đến. Nhưng đã đến giờ, và chính là lúc này, những kẻ tôn thờ đích thực, sẽ thờ Chúa Cha trong tinh thần và chân lý, đó chính là những người tôn thờ mà Chúa Cha muốn. Thiên Chúa là tinh thần, và những kẻ tôn thờ Người, phải tôn thờ trong tinh thần và trong chân lý".
Người đàn bà thưa: "Tôi biết Ðấng Messia mà người ta gọi là Kitô sẽ đến, và khi đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự". Chúa Giêsu bảo: "Ðấng ấy chính là Ta, là người đang nói với bà đây".
Vừa lúc đó các môn đệ về tới. Các ông ngạc nhiên thấy Ngài nói truyện với một người đàn bà. Nhưng không ai dám hỏi: "Thầy hỏi bà ta điều gì, hoặc: tại sao Thầy nói truyện với người đó?" Bấy giờ người đàn bà để vò xuống, chạy về thành bảo mọi người rằng: "Mau hãy đến xem một ông đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Phải chăng ông đó là Ðấng Kitô?" Dân chúng tuôn nhau ra khỏi thành và đến cùng Ngài, trong khi các môn đệ giục Ngài mà rằng: "Xin mời Thầy ăn". Nhưng Ngài đáp: "Thầy có của ăn mà các con không biết". Môn đệ hỏi nhau: "Ai đã mang đến cho Thầy ăn rồi chăng?" Chúa Giêsu nói: "Của Thầy ăn là làm theo ý Ðấng đã sai Thầy và chu toàn công việc Ngài. Các con chẳng nói: còn bốn tháng nữa mới đến mùa gặt đó ư? Nhưng Thầy bảo các con hãy đưa mắt mà nhìn xem đồng lúa chín vàng đã đến lúc gặt. Người gặt lãnh công và thu lúa thóc vào kho hằng sống, và như vậy kẻ gieo người gặt đều vui mừng. Ðúng như câu tục ngữ: Kẻ này gieo, người kia gặt. Thầy sai các con đi gặt những gì các con không vất vả làm ra; những kẻ khác đã khó nhọc, còn các con thừa hưởng kết quả công lao của họ".
Một số đông người Samaria ở thành đó đã tin Người vì lời người đàn bà làm chứng rằng: "Ông ấy đã nói với tôi mọi việc tôi đã làm". Khi gặp Người, họ xin Người ở lại với họ. Và Người đã ở lại đó hai ngày, và vì nghe chính lời Người giảng dạy, số những kẻ tin ở Người thêm đông hẳn, họ bảo người đàn bà: "Giờ đây, không phải vì những lời chị kể mà chúng tôi tin, nhưng chính chúng tôi đã được nghe lời Người và chúng tôi biết Người thật là Ðấng Cứu Thế". Ðó là lời Chúa.
Suy niệm
Một hôm Thánh Phanxico Assisi một tu sĩ trẻ tuổi đến và bảo:
– Này Thầy, ta đi giảng đạo nhé!
Hai cha con ra đi, sau khi rảo chân khắp phố, Thánh nhân bảo thầy kia :
– Nào ta trở về!
– Thầy kia ngạc nhiên hỏi :Thưa Cha ,thế bao giờ chúng ta mới đi giảng đạo?
– Giảng rồi thầy ạ!
– Lạ, chúng ta đã giảng chi đâu?
– Này, chúng đã giảng bằng sự không ngoan tử tế của chúng ta đó.
*
Bài Tin mừng Chúa nhật III Mùa Chay hôm nay trình thuật việc Chúa Giêsu trở lại Galile ngang qua Samaria. Người đến giếng Giacob. Đức Giêsu tỏ cho mọi người biết Ngài là Đấng Cứu Thế bằng cuộc đối thoại với người thiếu phụ xứ Samaria về nước hằng sống tại giếng Giacob.
Samaria: Miền đất này ngày xưa đã từng là đất thánh của các tổ phụ, nhưng kể từ cuộc phân ly của người Samaria, mảnh đất này đã bị biến thành vùng đất bị thù nghét, tránh vai lãng.
Đức Giêsu bỏ miền Giuđê mà trở lại miền Galile. Người có hai lối để đi : Một “nên đi” nhưng khó khăn vất vả hơn vì nắng nóng; Một “không nên đi” vì không tốt chon gười Do Thái phải thường xuyên giữ cho mình sạch sẽ theo luật tế tự , thì lại qua ngã Samaria.
Đức Giêsu cố tình chọn lối thứ hai này và Người phải băng qua Samaria. Theo X.léon Dufou có lẽ để chứng tỏ Người đến “để hoà giải các dân tộc, nối kết những anh em đã phân ly.
Sự việc diễn ra tại bờ giếng Giacob : Trong tất cả các nền văn minh Semít, giữa một thiên nhiên khắc nghiệt do hạn hán và Samạc nóng cháy, giếng là chỗ duy nhất cung cấp nước,mọi ngươi đến để lấy nước cho nhu cầu cần thiết của mình. Thế nhưng, giờ đây giếng nước trở thành biểu tượng và theo Thánh Kinh giếng nước là khung cảnh cho nhiều cuộc giao ước.
Bài Tin MừnG cho thấy phương pháp sư phạm của Chúa Giêsu :
+ Từ giếng nước đến nước hàng sống
+ Từ nơi chốn thờ phượng đến việc tôn thờ Thiên Chúa trong tinh thần và chân lý
+ Từ lương thực đến ý Chúa Cha
+ Từ màu màng đến sứ mạng truyền giáo.
Chúa tỏ mình ra một cách tiệm tiến để mời gọi miền tin dần dần :
Từ một lữ khách vô danh Ò một người DoThái Ò một người lớn hơn Giacop Ò một Ngôn sứ Ò Là Đức Kitô. Từ đó, dân thành Samaria mới tuyên xung Đức Kitô là “ Đấng Cứu Thế”.
Người Do thái thường khinh bỉ và thù nghịch với người Samari. Còn Ðức Giêsu tìm cách tiếp xúc, rao giảng và yêu thương họ. Ngài không kỳ thị và cho họ nhận ra: họ cũng là đối tượng được Thiên Chúa yêu thương. Tất cả mọi người đều được ơn Cứu Ðộ. Ðó là sứ vụ Ðức Giêsu luôn thao thức và mong được hoàn tất. Ðó là lương thực cần thiết để Ngài thi hành trọn ý Cha.
Về phần tôi, tôi đã làm gì để khám phá ra Đức Kitô. Đã biết chuyên cần học hỏi giáo lý và Lời Chúa để khám phá dần dần khuôn mặt của Thiên Chúa không? Để từ đó làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa qua cuộc đời tôi. Tôi có kiên trì trong việc loan truyền chân lý của Đức Kitô không ?
Hàng ngày Chúa dùng những sự vật, những công việc, nhữngbiến cố tự nhiên để mời gọi ta khàm phá ra Người là ai ? Vậy tôi đã biết tìm ý Chúa qua các biến cố xảy ra trong đời tôi , xem Chúa muốn dạy tôi điều gì ?
“Lương thực của Thầy là làm theo ý Đấng đã sai Thầy” : Ta phải sống Lời Chúa mỗi ngày, cũng như luật Giáo Hội dạy và tìm thánh ý Chúa để thực thi.Tôi đã biết sống thánh ý Chúa như là một nhu cầu cần thiết của lương thực nuôi hồn chưa ? hay chỉ lo làm những việc vinh quang bên ngòai cho người đời khen ngợi, nhằm thỏa mãn lòng tự kiêu của mình.
Bài học suy tư và áp dụng
Là người tín hữu, hơn bao giờ hết, việc dẫn đưa mọi người đến với Đức Kitô “ nguồn nước hàng sống” là vai trò của tôi .Vậy tôi đã chuẩn bị thế nào cho sứ vụ này?
Thiên Ân