1.
Lễ Kính hai thánh Phêrô và Phaolô sắp tới gần. Tôi cầu xin Đức Mẹ cho tôi biết tôi nên làm gì để Kính hai vị thánh Tông đồ Chúa đã đặt làm nền tảng Hội Thánh.
2.
Đức Mẹ trả lời: “Con hãy để ý cách riêng đến nước mắt của hai vị đó”.
3.
Thánh Phêrô đã khóc rất nhiều để sám hối.
4.
Thánh Phaolô cũng đã khóc rất nhiều, để ăn năn.
5.
Thánh Phêrô đã khóc rất nhiều để tạ ơn Chúa đã tha thứ tội lỗi cho Ngài.
6.
Thánh Phaolô cũng đã khóc rất nhiều, để cảm tạ Chúa đã thương gọi Ngài trở về với Chúa.
7.
Đức Mẹ cho tôi biết: hai vị Thánh được Chúa đặt làm đầu Hội Thánh cũng đã khóc rất nhiều, để cầu cho mọi tín hữu biết khóc, xin Chúa tha tội cho mình, xin cứu mình khỏi lửa hỏa ngục, được lên thiên đàng.
8.
Hai Ngài xác tín: được mọi sự mà sau này phải xuống hoả ngục, mất phúc thiên đàng, thì quả là quá dại.
9.
Do vậy, Đức Mẹ khuyên tôi, khi tìm điểm tựa cho mình, thì hãy chọn những người biết khóc như hai Thánh Phêrô và Phaolô.
10.
Tôi đã vâng ý Đức Mẹ, mà làm như vậy. Và thực, họ đã trở thành điểm tựa cho tôi.
11.
Họ khóc, vì lo cho tôi cả phần xác lẫn phần hồn.
12.
Nhìn họ, tôi thấy thấp thoáng hình dáng hai thánh Phêrô và Phaolo. Gặp họ, tôi cảm nhận mình được chính Chúa đến với tôi.
13.
Từ kinh nghiệm đó, tôi được Đức Mẹ khuyên: hãy đến với những người khác, cho dù tôi chỉ có nước mắt, để tặng họ.
14.
Lúc này hơn bao giờ hết, tôi đang cùng với hai thánh Phêrô và Phaolo đến với những người thân yêu với tấm lòng chứa đầy nước mắt. Có những nước mắt chảy vào trong sâu thẳm.
15.
Tôi đang cảm nhận thấm thía hạnh phúc trong nước mắt của yêu thương, mà hai thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô vẫn đang rao giảng.
16.
Cảm nhận đó đúng là một ơn cao quí. Đến muôn đời xin cảm tạ ơn Chúa.