"Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: "Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy".
Suy niệm
Chúa Giêsu lại tiếp tục mời gọi các môn đệ tìm kiếm kho tàng Nước Trời, và tuyệt đối tín thác vào Thiên Chúa.
Thiên Chúa là thần minh cao cả nhất, do đó, hãy biết tín thác mãnh liệt vào Ngài.
Đừng vừa làm tôi Thiên-Chúa vừa làm tôi tiền của, mà phải chọn lựa dứt khoát : Thiên-Chúa hay tiền của. ếu chọn Thiên-Chúa : chúng ta phải từ bỏ mọi tham lam vật chất. ếu chọn tiền của : chúng ta không vào được Nước-Trời. ũng đừng sợ “nghèo”, vì có thế ta mới nên giống Chúa Giê-su Ki-tô, Con Thiên-Chúa : “… đã hoàn toàn trút bỏ mọi vinh quang mặc lấy thân phận nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế” (Pl 2,7).
“Không ai có thể làm tôi hai chủ …” : Chúa cảnh giác chúng ta không thể “bắt cá hai tay”, nghĩa là vừa chọn Chúa, vừa chọn tiền của, vì : iền của là một phương tiện tốt cho cuộc sống, nhưng lại là ông chủ xấu khi nó chi phối cuộc sống, làm mất ơn nghĩa với Chúa. iền bạc : cũng có nghĩa “tiền thì bạc”, dễ làm cho ta bạc bẻo với Chúa, với tha nhân và chính mình.
Nếu chuyện “chớ làm tôi tiền của” có thể coi như lời cảnh giác, thì những lời khuyên tin tưởng vào Chúa Quan Phòng muốn nhắn nhủ riêng những người có tinh thần nghèo khó:
Về đồ ăn : ừng lo mạng sống : lấy gì mà ăn, vì Thiên-Chúa đã ban cho ta thân xác và sự sống là chính yếu, thì sẽ không từ chối ban cho ta những đồ phụ tùy là của ăn và đồ mặc.
Thiên-Chúa săn sóc đến chim trời là tạo vật hèn mọn, chẳng lẽ bỏ rơi chúng ta sao? rên thực tế, nào đã có ai lo lắng mà làm cho đời mình được kéo dài chút ít đâu? Như vậy sao không phó thác cho Chúa Quan Phòng?
Về áo mặc : cũng thế, lo lắng làm gì !Thiên-Chúa trang sức cho cây huệ ngoài đồng cách đẹp đẽ như vậy, mặc dầu nó là loài hoa chóng qua mau tàn, lẽ nào Chúa lại bỏ rơi con người là thụ tạo quý trọng hơn cây huệ bội phần ?
Người ngoại giáo lo lắng tìm kiếm của ăn áo mặc khiến họ không nhận biết có Thiên-Chúa để phụng thờ Người; chúng ta là con cái Chúa nếu cũng tìm kiếm như người ngoại giáo thì sẽ sao lãng việc thờ phượng Thiên-Chúa và cản trở lòng trí con cái Chúa.
Thiên-Chúa là Đấng tốt lành và biết tất cả mọi nhu cầu của ta. Người lại là Cha của chúng ta nên Người sẽ không để ta phải thiếu thốn, vì thế ta phải trông cậy vào Chúa và phó thác cho Người.
“Trước hết hãy tìm kiếm nước Thiên-Chúa và đức công chính của Người …” : Tìm kiếm nước Thiên-Chúa là một việc làm chính và ưu tiên : vì “tiên vàn hãy tìm kiếm Nước Thiên-Chúa”, rồi mọi cái khác “của ăn áo mặc”, Chúa sẽ ban thêm cho.
Sau bao năm tháng lao đầu làm ăn, một ngừơi kia tích lũy được 8 triệu bản Anh. Anh ta dự tính sẽ dùng vào việc làm ăn lớn hơn, và dành một số cho việc ăn chơi hưởng thụ. Nào ngờ một đêm nọ, thần chết đến đòi bắt mạng ông. Ong vô cùng nuối tiếc bèn thương lượng với thần chết rằng: “xin cho tôi sống thêm 1 tháng, và tôi sẽ nhường cho ông một nửa gia tài của tôi”. Nhưng thần chết bác ngay.
“Vậy, cho tôi một giờ, tôi sẽ trao hết gia tài giành dụm cả đời của tôi cho ông”. Thần chết trợn mắt quát mắng: “không được”.
Cuối cùng ông chỉ xin vài giây để viết di chúc sau: “Hỡi những ai tình cờ đọc được di chúc này, xin hãy học lấy bài học của tôi: nếu bạn có đủ ăn đủ mặc, thì đừng uổng phí cả đời để thu tích tiền của làm chi, mà hãy chăm lo xây dựng cho cuộc sống mai sau. Vì 8 triệu Bản Anh cũng không đủ cho tôi mua thêm một giờ sống ở trần thế này. Tất cả ở đời này chỉ là phù vân hư ảo”.
Bài học áp dụng
Được lời lãi cả và thế gia nhập, mất linh hồ nước nào được ích gì. Hãy biết dùng tiền của thế gian mà mua lấy Nước Trời.