Suy niệm Lời CHúa
Chương 18, Mátthêu gom một số lời của Chúa Giêsu dạy về đời sống cộng đoàn Hội thánh. Mở đầu bằng một câu hỏi do các môn đệ nêu lên vấn đề: Ai là người lớn nhất, sau đó là câu hỏi của Phêrô nêu lên vấn đề thứ tha.
Bài Tin mừng hôm nay ghi lại giáo huấn của Chúa Giêsu về con đường thơ ấu, là con đường vào Nước trời.
"Thưa Thầy ai là người lớn nhất trong Nước Trời..": Chúng ta nhận thấy các môn đệ đang nặng tính tham lan quyền lợi. Xuất phát từ chỗ chưa hiểu rõ giá trị đích thực của Nước Trời là gì, nên các ông đã suy luận Nước Trời theo như thực tại trần gian. Trong đời sống cộng đồng cũng vậy, chúng ta thường có những thái độ ganh tỵ nhau chức tước trong cộng đồng.
"Đức Giêsu liền gọi một trẻ nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo…": Chúa Giêsu muốn chỉ bảo cho các môn đệ phải có đức tính của trẻ em, nghĩa là một sự phó thác trọn vẹn vào người lớn. Các môn đệ cũng vậy phải phó thác trọn vẹn và nương tựa vào Chúa Giêsu.
"Ai tự hạ mình, coi mình như trẻ nho…": Được vào Nước Trời là phần thưởng cao quý nhất, nên được gọi là lớn nhất trong Nước Trời.
"Anh em hãy coi chừng, chớ khinh miệt một ai trong những kẻ bé mọn này…": Bé mọn ở đây theo nghĩa đen là trẻ nhỏ, nhưng theo nghĩa bóng là những người cần được giúp đỡ như những người nghèo đói, dốt nát, bệnh hoạn, tội lỗi…
Trong cộng đoàn, sự ganh ghét nhau về địa vị, danh dự đã làm cho biết bao người khổ sở. Kẻ bị ganh ghét khổ, mà chính người ganh ghét cũng khổ. Sao chúng ta không sống đơn sơ như trẻ em trong gia đình: cha mẹ đặt đâu là chúng ngồi đó, cha mẹ bảo gì là chúng làm nấy, không hề nghĩ ngợi so đo, chỉ nhắm đến điều duy nhất là làm cho cha mẹ hài lòng.
Theo khuynh hướng tự nhiên tôi thường khinh dể những người kém hơn tôi (mà Chúa Giêsu gọi "nhũng kẻ bé mọn") nay tôi đã nghe Chúa dạy bảo rằng khinh họ là khinh Chúa, đón tiếp họ là đón tiếp Chúa. Tôi nghĩ sao?
Hãy nghĩ đến một đứa trẻ. Nó có nhiều đức tính rất đáng phục như: lúc nào cũng hồn nhiên không lo lắng, ví nó tin rằng cha mẹ lo mọi sự cho nó; rất ngưỡng mộ cha mẹ coi như cha mẹ là thần tượng; luôn vui vẻ sống giây phút hiện tại; nó cũng thường xích mích với những trẻ khác nhưng rất mau quên, có những lúc nó giận cha mẹ, nhưng cha mẹ dỗ ngọt vài lời là nó bỏ qua ngay.
Nếu trẻ thơ chẳng biết giận lâu; thì với tôi sống để dạ, chết mang theo. Trẻ thơ không mang giành chức tước; riêng tôi nghiêng mình trước công danh. Trẻ thơ luôn biết mình yếu đuối; còn tôi khẳng định mình trên hết. Trẻ thơ yêu với cả tâm hồn; còn tôi theo bề ngoài đánh giá. Trẻ thơ sống những gì mình có; tôi thường nặn mình rất công phu.
Câu chuyện minh họa:Trên một chiếc xe láng cóng, một người mẹ dỗ dành đứa con: ăn thêm cái nữa đi con, nhưng đứa bé lắc đầu.
Con nói là không ăn, vứt nó đi …. Thằng bé lắc đầu, gạt mạnh tay chiếc bánh kem rơi xuống đường, sát nép cống.
Hai đđứa trẻ đang bới rác gần đó, thấy chiếc báng nằm chổng chơ, xô đến nhặt, mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm.
Thấy bánh lấm láp, đứa con gái nuốt nước miếng. Nó bảo thằng con trai: Anh hai thổi sạch rồi mình ăn. Thằng anh phùng má thổi, bụi đời đã dính, chẳng chịu đi cho. Đứa em suốt ruột, cũng nghé thổi tiếp. Chính cái miệng hấu đói của nó làm bánh rơi tỏm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.
Ai biểu anh hai thổi chi cho mạnh? Con bé nói rồi thút thít. Thằng anh dỗ dành:
Ừa tại anh, nhưng kem còn dính tay nè: “cho em ba ngón còn anh hai ngón thôi
Bài học áp dụng:
Sống đơn sơ, phó thác cuộc đời trong tay Chúa như trẻ thơ
Ý tưởng đẹp
Luôn biết sống khiêm nhường, đơn sơ, yêu thương để xây dựng Thiên đàng xung quanh ta.