1. Tuần Thánh là thời gian sôi động bởi nhiều sinh hoạt đạo đức. Có những sinh hoạt do luật phụng vụ của toàn Giáo hội. Có những sinh hoạt do thói quen truyền thống của từng cộng đoàn, của mỗi địa phương. Chúng ta tham dự những sinh hoạt đó với lòng sốt sắng.
2. Thiết tưởng một cách tham dự tốt nhất, để Tuần Thánh mang lại cho ta lợi ích thiêng liêng tối đa, đó là mỗi người chúng ta hãy coi Tuần Thánh là của chung Hội Thánh, nhưng cũng là của riêng mình ta.
3. Thế nào là Tuần Thánh này trở thành Tuần Thánh riêng tôi? Thưa là trong Tuần Thánh này, tôi tìm đến Chúa Cứu Thế và đón nhận Ngài với tình trạng hiện nay của riêng tôi.
Xin coi đây là một ví dụ.
Tình trạng hiện nay của tôi là bất ổn bởi nhiều thiếu thốn sự sống. Sự sống thể xác thường xuyên bị bầm dập bởi nhiều thứ bệnh. Sự sống tâm linh nhiều khi như cảnh sấm chớp, mây mù và hạn hán. Sự sống của những liên đới giữa con người với con người đôi khi bị giằng co giữa tin tưởng và nghi ngờ. Sự sống với Quê hương là nỗi thao thức trước khủng hoảng về niềm tin. Sự sống với nhân loại là nỗi đau xót sâu đậm trước bao cảnh chết chóc vô tội và tàn phá tang thương do chiến tranh bạo tàn ngạo mạn. Sự sống với Chúa có lúc thân mật như cảm tưởng thấy Ngài ở bên, nhưng có lúc nguội lạnh như bị Ngài ruồng bỏ, mặc mình cô đơn vật lộn với bao thử thách nặng nề.
Thân phận như trên là của riêng tôi. Tôi mang thân phận riêng tư đó đi vào Tuần Thánh. Tôi có gì, tôi là gì, tôi thế nào, thì tôi đến với Chúa Giêsu như vậy.
4. Đối với những người mang thân phận riêng tư như thế, Chúa Giêsu có những cách cứu độ thích hợp. Thí dụ, riêng với tôi, Ngài luôn nhắc nhở lời Ngài nói xưa: “Phần Thầy, Thầy đến để cho chiên được sống, và sống dồi dào” (Ga 10, 10).
Với một số người đang rất thiếu sự sống như tôi, lời Chúa phán trên đây là một an ủi rất lơn.
Tôi càng được thêm an ủi, khi nhớ lại những lời Chúa Giêsu nói về sự sống do Ngài ban tặng.
Thí dụ những lời sau đây:
“Thầy là đường, là sự thực và là sự sống” (Ga 14, 6).
“Chính Thầy là sự sống và là sự sống lại, ai tin vào Thầy, dù có chết, cũng sẽ được sống lại” (Ga 11, 25).
“Chúa Cha ban cho kẻ chết trỗi dậy và ban cho họ sự sống thế nào, thì Người Con cũng ban sự sống cho ai tùy ý” (Ga 5, 21).
Những lời trên đây, khi đọc trong Phúc Âm và nghe đọc trong phụng vụ, tôi có cảm tưởng là Chúa Giêsu nói chung cho mọi người, nhưng cũng chủ ý gửi đến riêng tôi.
Đang khi tôi đón nhận những lời của Chúa về sự sống, và suy đi nghĩ lại, thì chính Chúa đến với tôi.
5. Chúa đến một cách thiêng liêng trực tiếp, nhẹ nhàng, âm thầm. Và Chúa cũng đến một cách hữu hình qua những con người và những biến cố. Tất cả mọi hình thức Ngài đến đều mang lại sự sống.
Bao biến cố hằng ngày đã đem lại cho tôi sự sống. Cho dù nhỏ bé. Một chiếc lá bay, một bông hoa nhỏ, cũng mang trong nó những tia nắng đến từ rất xa, những thời tiết bốn mùa của vùng đất lạ. Chúng đến để cuộc sống hôm nay của tôi được tươi hơn.
Cũng vậy, bao người hằng ngày đã đem lại cho tôi sự sống về nhiều mặt. Từ cơm ăn, nước uống đến bao nghĩa tử tốt đẹp.
Với con mắt đức tin, tôi nhận ra Chúa trong mọi sự xảy đến cho tôi. Kể cả những sự xảy ra là Thánh giá. Mục đích để thanh luyện, để chữa trị, để thánh hóa. Tôi tin Chúa Giêsu đem lại sự sống đến. Tôi tin sự sống Ngài ban sẽ rất dồi dào. Nhất là tôi tin Chúa Giêsu là sự sống của tôi. Một sự sống từ Chúa Cha, để tôi có thể được trở nên con của Chúa.
6. Điều quan trọng tôi phải thực hiện ưu tiên là tôi phải biết đón nhận Chúa Giêsu. Đón nhận bằng cách mở lòng ra với niềm tin vững mạnh. Tin Ngài là Đấng cứu độ của tôi (17, 3). Tin Ngài là Con Thiên Chúa Cha (Ga 11, 27). Tin Ngài được Chúa Cha sai đến (Ga 11, 42). Tin Ngài ở trong Cha và Cha ở trong Ngài (Ga 11, 10- 11).
7. Đón nhận Ngài còn là xin theo Ngài. Bởi vì Ngài quả quyết: “Ai đến với Thầy, sẽ không bị đói, ai tin vào Thầy sẽ không phải khát bao giờ” (Ga 6, 35).
8. Đón nhận Ngài cũng còn là quyết tâm đặt số phận đời mình trong Ngài: “Ai tin vào Con sẽ có cuộc sống đời đời” (Ga 3, 36).
9. Đón nhận Ngài cũng là chọn cho mình một số việc dấn thân vì yêu. Thí dụ mỗi ngày dành một ít thời giờ cho việc tham dự thánh lễ, viếng Mình Thánh, suy niệm Phúc Âm, thực hiện bác ái, trau dồi khả năng phục vụ vv…
10. Trong hành trình đón nhận Đức Kitô như thế, tôi sẽ được thấy chính Đức Kitô dẫn tôi về với Chúa Cha. Và dần dần một chân lý tuyệt vời được sáng lên: “Thiên Chúa là tình yêu” (1 Ga 4, 8).
11. Tôi sẽ đến với Thiên Chúa tình yêu bằng cuộc sống phục vụ yêu thương mọi người, như Chúa truyền dạy, trong sứ vụ Chúa trao. Phục vụ yêu thương một cách khiêm nhường. Phục vụ yêu thương bằng các việc cụ thể. Phục vụ yêu thương bằng cách liên đới mật thiết với tình yêu thương phục vụ của Chúa Cứu Thế, Đấng đã cam lòng chịu chết trên Thánh giá, để cứu chuộc chúng ta.
12. Như vậy, Tuần Thánh của tôi sẽ là một cuộc gặp gỡ chính Chúa Giêsu cứu độ.
Cùng với Ngài, tôi sẽ đi vào vườn Cây Dầu của tôi, ở đó tôi xin sẵn sàng được chia sẻ nỗi cô đơn rợn rùng của Ngài xưa, nhưng sau cùng tôi vẫn chọn theo ý Chúa Cha.
Cùng với Ngài, tôi sẽ chết đi với những cái chết nhỏ, đó là thực hiện những việc hy sinh, chịu khó hằng ngày.
Cùng với Ngài, tôi sẽ vác Thập giá trên cuộc đời tôi, với những khổ cực nhọc nhằn lớn nhỏ.
Cùng với Ngài, tôi sẽ cầu xin ơn tha thứ cho tất cả mọi người, nhất là những người làm hại tôi.
Cùng với Ngài, tôi sẽ dâng mình làm hy lễ tình yêu, hy lễ đền tội, hy lễ tỏ bày tinh thần vâng phục ý Chúa Cha cho đến cùng.
Cùng với Ngài, tôi sẽ phó thác mình tôi và đời tôi, sự sống và sự chết của tôi trong tay Chúa Cha nhân từ.
Dù trong hoàn cảnh nào, tôi vẫn tin lời Chúa: “Phần Thầy, Thầy đến để cho chiên được sống, và sống dồi dào” (Ga 10,10).
Đối với tôi, sự sống dồi dào Ngài ban chính là tình yêu giàu lòng thương xót, vô bến vô bờ, quá mọi tính toán, suy nghĩ và tưởng tượng của con người tốt nhất trên trần gian này.