Con Thiên Chúa đã xuống thế làm người. Ảnh: CTV |
1. Năm nay, tôi chuẩn bị đón mừng lễ Chúa Giáng sinh với rất nhiều hy vọng.
Hy vọng lớn nhất của tôi là
Chúa đến với tôi, để cứu tôi, và ban cho tôi sự bình an. 2. Chuẩn bị của tôi là tha thiết cầu xin với Đức Mẹ. Bằng nhiều cách, Đức Mẹ dạy tôi là: Hãy dọn lòng để đón Chúa qua hai việc này:
Một là thương mến Chúa nhiều hơn, hai là xót thương những con người nhiều hơn. 3. Tôi thấy hai điều Đức Mẹ nhắn nhủ tôi đều rất bao la, rất thiêng liêng, rất nhiệm mầu và cần thiết cho tôi.
Tôi cố gắng thực hiện hai điều quan trọng đó theo sức của tôi. Có lúc tôi tưởng là đã thành công. Nhưng rồi, không lâu sau, tôi phải thú nhận như thánh Phaolô xưa:
“Điều tôi muốn thì tôi lại không làm, điều tôi không muốn, thì tôi lại làm. Tôi đúng là kẻ khốn nạn. Ai sẽ cứu tôi đây? Thưa chỉ có Đức Giêsu Kitô” (x Rm 7, 19- 24).
4. Tôi được Chúa Giêsu cứu khỏi nhận thức sai lầm, mà tôi thường hay có về mình.
Khi thành thực nhận mình là yếu đuối, khó nghèo, thiếu thốn, và Đấng cứu tôi là Chúa Giêsu, Người cứu tôi bằng sự Người gánh lấy tội của tôi và lấy khổ đau của Người mà xóa tội tôi, tôi cảm thấy mến thương Người, với tất cả tâm hồn.
Từ tâm tình mến thương Chúa Giêsu, tôi xót thương những người khác. Họ nhiều ít cũng cần được Chúa xót thương và cứu chữa như tôi.
5. Mến thương Chúa Giáng sinh, và xót thương những con người, đó là những việc của tấm lòng tốt, của cái tâm tốt,
đó chính là thiện tâm. 6. Khi thấy mình có được phần nào một thiện tâm như vừa diễn tả, tôi cảm thấy rất vui. Vui nhất là vì tin tưởng thiện tâm đó sẽ góp phần vào chương trình cứu độ của Chúa Giáng sinh.
7. Tin tưởng đó là tự nhiên, nhưng thực chất là siêu nhiên.
Do vậy, đức tin giữ một vai trò quan trọng trong việc chuẩn bị đón mừng Chúa Giáng sinh. Chúa ban đức tin cho những ai thực tâm tìm gặp Chúa.
8. Thực tâm tìm gặp Chúa, đó là điều Đức Mẹ luôn nhắc nhủ tôi trong dịp mừng lễ Giáng sinh. Bởi vì rất nhiều khi, tôi mừng lễ Giáng sinh với mong muốn kiếm về cho mình những lợi ích này nọ, chứ không thực sự tìm gặp chính Chúa Cứu Thế.
9. Thỉnh thoảng, tôi được như nhìn thấy Đức Mẹ ôm Chúa Hài Nhi bé nhỏ, nghèo nàn, rồi Mẹ nhẹ nhàng và âu yếm trao Hài Nhi Giêsu đó cho tôi. Và Mẹ nói: C
on hãy tin đây chính là Đấng Cứu Độ giầu tình yêu thương xót. Tôi vui mừng khôn tả. Tự nhiên tôi cảm thấy niềm tin mà Mẹ ban cho tôi, sẽ chẳng bao giờ lừa dối tôi. Tôi tin, tôi rất tin ở Chúa Giêsu. Từ đó mến thương Chúa và xót thương những con người được phát triển trong niềm vui đầy hy vọng.
Rồi, có những lúc niềm vui và hy vọng đó như biến mất. Đó là thử thách. Lúc đó, đức tin phải bền vững. Bền vững được là nhờ ơn Chúa.
10. Chính lúc này, đức tin đang giúp tôi được vui và hy vọng ở Chúa. Chúa đến với tôi, Người ban cho tôi
ơn bình an cao quí. Bình an, mà Chúa ban cho tôi lúc này là do tôi được gặp Chúa, được Chúa tha thứ, được Chúa cứu chữa, được Chúa yêu thương.
Bình an, mà Chúa ban cho tôi lúc này còn là do tôi được Chúa giúp, biết xót thương mọi người với tất cả lòng quảng đại, tha thứ, không loại trừ một ai.
Bình an, mà Chúa ban cho tôi lúc này còn là do tôi được Chúa giúp, biết hiến thân phục vụ Hội Thánh và Tổ quốc, theo như Chúa muốn, một cách quảng đại và cụ thể, cho dù tình hình là rất phức tạp.
11. Có lần tôi hỏi Đức Mẹ về sự bình an mà Đức Mẹ mong muốn nhất, khi sinh hạ Chúa Giêsu, thì Đức Mẹ cho tôi biết: Bình an duy nhất mà Mẹ mong muốn, khi sinh hạ Con Chúa giáng trần, là
mong được sinh con ở chỗ nào, mà bất cứ ai cũng có thể tới gặp được Hài Nhi Thánh. Ai ngờ nơi đó lại chính là hang đá nghèo giữa cánh đồng hoang vắng. Chứ, nếu sinh tại đền thờ hay một nơi giầu sang, thì dễ gì những người nghèo được có cơ hội tới gặp Hài Nhi Giêsu.
12. Riêng tôi cũng có kinh nghiệm đó. Vì thế, nếu năm nay hang đá Chúa Giáng sinh được đặt ở bất cứ nơi nào, dễ dàng cho bất cứ ai muốn tới viếng, nhất là dễ dàng cho những người nghèo khó, những người không biết nhiều về Chúa, được có cơ hội thấy Chúa, thì đó
chính là sự bình an, mà tôi mong muốn. Có được sự bình an đó, người ta sẽ dần dần biết mến thương Chúa và biết xót thương mọi người. Nhờ vậy, cái tâm sẽ được đổi mới.
13. T
hực vậy, cái tâm con người luôn luôn cần được đổi mới. Đổi mới cái tâm là giúp cái tâm biết bỏ xa những gì là gian dối, gian ác, gian tham, mà thế gian hay gieo rắc, để thay vào đó là biết mến yêu những gì là chân thiện mỹ đích thực.
Đổi mới cái tâm, để nó không còn ác, mà chỉ là thiện, đó là bước đầu của sự bình an. Sự bình an, mà mọi người Việt Nam đều mong muốn, không phải chỉ là sự bình an ở cõi đời này mà thôi, mà nhất là sự bình an sẽ kéo dài mãi mãi ở cõi đời sau.
14. Lúc này hơn bao giờ hết, đồng bào Việt Nam rất khao khát sự bình an, một bình an đích thực và vững bền. Nhận thức đó là một nhận thức đạo đức rất quan trọng. Những ai có trách nhiệm về sự thịnh vượng của Đất nước không được phép bỏ qua khát vọng chính đáng trên đây của đồng bào.
Nhưng chọn bình an nào, đó là việc mà các tín ngưỡng sẽ góp phần không nhỏ. Tôi góp phần của tôi. Tôi nghĩ là những ai có trách nhiệm trong Hội Thánh Công giáo, cùng đã và đang góp phần của mình.
15. Thời sự cho thấy: Bình an đang trở nên mong manh một cách nguy hiểm. Vì thế, tôi tha thiết cầu chúc mọi người hãy biết đón nhận sự bình an của Chúa Giáng sinh, để cùng với Người, mỗi người sẽ biết góp phần của mình vào việc xây dựng sự bình an cho Đất nước Việt Nam yêu dấu.