Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Ðấng đã sai Ta. Ðêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian
Lời Chúa: Ga 9,1–41
"Hắn đi rửa, rồi trở lại trông thấy rõ".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi mới sinh?" Chúa Giêsu đáp: "Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Ðấng đã sai Ta. Ðêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian". Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy và bảo: "Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa" (chữ Silôê có nghĩa là được sai). Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: "Ðó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói: "Ðúng hắn!" Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống hắn". Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây". Họ hỏi anh: "Làm thế nào mắt anh được sáng?" Anh ta nói: "Người mà thiên hạ gọi là Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi đi, tôi rửa và tôi trông thấy". Họ lại hỏi: "Ngài ở đâu?" Anh thưa: "Tôi không biết".
Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: "Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt". Mấy người biệt phái nói: "Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat". Mấy kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: "Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Ðó là một tiên tri".
Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: "Người này có phải là con hai ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại trông thấy?" Cha mẹ y thưa rằng: "Chúng tôi xác nhận đây chính là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy, và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi nó, nó sẽ tự thưa lấy". Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu là Ðấng Kitô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: "Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó".
Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một kẻ tội lỗi". Anh ta trả lời: "Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy". Họ hỏi anh: "Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế nào?" Anh thưa: "Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?" Họ liền nguyền rủa anh ta và bảo: "Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn người đó chúng ta không biết bởi đâu mà đến". Anh đáp: "Ðó mới thật là điều lạ: người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa thì đã không làm được gì". Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh". Anh ta liền nói: "Lạy Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói: "Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù". Những người biệt phái có mặt ở đó liền nói với Người: "Thế ra chúng tôi mù cả ư?" Chúa Giêsu đáp: "Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các ngươi nói "Chúng tôi xem thấy", nên tội các ngươi vẫn còn". Ðó là lời Chúa.
Suy niệm
Tại nhà ga Verona, Italia năm 1945, dân chúng đang chờ đợi các binh sĩ trở về từ các trại tập trung Đức Quốc Xã, sự xuất hiện của chuyến xe lửa đã khơi dậy những tiếng reo vui tưởng chừng như không bao giờ dứt.
Từ trên xe lửa những tấm thân tiều tụy bắt đầu bước xuống sân ga giữa tiếng cười pha lẫn tiếng khóc của người thân. Cuối cùng một người lính trẻ mò mẫm bước đi từng bước. Anh từ từ tiếng về phía một người đàn bà già yếu và chỉ đủ sức để thốt lên tiếng “Mẹ”, hai mẹ con ôm chằm lấy nhau… người mẹ già sót xa: “làm sao một người mù như con lại có thể tìm đến với mẹ?”. Người lính mù ấy đáp: “thưa mẹ, con không nhìn thấy mẹ bằng đôi mắt, nhưng trái tim con đã hướng dẫn con”.
*
Bài Tin Mừng trình thuật lại bối cảnh Chúa Giêsu ở trong Đền thờ Jérusalem và Chúa đã gặp một người mù thuở mới sinh và chữa lành cho anh.
“Thầy là ánh sáng thế gian…”: qua việc chữa lành cho người mù, Chúa Giêsu đã cho thấy quyền năng của Thiên Chúa và Người đã chứng tỏ với mọi người là Người chính là ánh sáng của thế gian.
"Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy.": phép lạ diễn ra từ từ khi anh mù chỉ xem Chúa Giêsu như là người bình thường. Thế nhưng, anh ta đã bước qua một nhận thức thứ hai về Chúa Giêsu khi người Pharisêu hỏi anh: “Mày bảo ông Giêsu chữa cho mày khỏi mù à! Vậy mày cho rằng ông ấy là ai?”. Anh liền đáp: “ông ta là một tiên tri”. Câu trả lời trên đây chứng tỏ rõ ràng nhận thức của anh mù đã nhảy vọt một bước xa về Thiên Chúa. Càng suy nghĩ, càng xác tín Đức Giêsu không là người bình thường mà là một tiên tri. Để cuối cùng anh gặp Chúa Giêsu lại là một Thiên Chúa: “Lạy Thầy, tôi tin”, ân sủng đức tin hay “ánh sáng tâm linh” mà Chúa Giêsu ban cho anh mù kỳ diệu hơn sự phục hồi thị giác cho anh nữa, ánh sáng cõi lòng được ban tặng quý giá hơn gấp ngàn lần ánh sáng con mắt đời thường.
Mù lòa có ý nghĩa tượng trưng: tình trạng mê muội của những người sống trong tội và cố chấp. Sống trong tội là sống trong bóng tối sự chết. Người cố chấp dù mắt vẫn sáng nhưng không trông thấy vì bị những thành kiến, đam mê che lấp sự thật.
Muốn khỏi mù, trước hết phải nhận ra tình trạng tăm tối của mình, rồi phải có can đảm từ bỏ; nghĩa là phải đến với Ðức Giêsu bằng sự ăn năn và niềm tin, cụ thể qua bí tích giải tội.
Anh mù được Chúa Giêsu chữa lành đó là hình ảnh của tôi hay không?
Khi còn bé tôi được bố mẹ ẫm đi rửa tội, trong nghi thức: mở mắt, mở tai và mở miệng lưỡi thì tôi cũng đã được mở mắt đức tin, được Chúa Giêsu ban ân sủng đức tin cho tôi để càng lớn tôi càng trưởng thành trong đời sống tâm linh và sống thân mật với Chúa hơn.
Tiến xa hơn tôi được học hỏi tìm hiểu Chúa Giêsu và nhận thức sâu xa hơn khi Chúa ban chính Chúa cho tôi qua bí tích Thánh Thể, Chúa Giêsu chính là Con Thiên Chúa.
Còn hôm nay, mỗi ngày tôi gặp Chúa trong cuộc sống tương quan với Chúa trong nguyện gẫm, thánh lễ, Chầu Thánh Thể… tôi đã đồng hình, đồng dạng và trở thành bạn hữu của Chúa Giêsu hay chưa, có ở lại với Chúa hay không?
Chúa Giêsu đến với mỗi ngày mỗi cách, nhưng chúng ta có dám nhận ra ngày giữa lòng đời hay không, hay chỉ là một cái nhìn thoáng qua thôi, nhưng khi nhận ra rồi chưa chắc chúng ta dám đi theo Chúa, vì đi theo Chúa thì phải “từ bỏ chính mình, vác lấy thập giá mình mà theo Ta”.
Bài học áp dụng
Nhìn lên thập giá Chúa Giêsu để nhận ra tình yêu của Người và đi theo Người. Hãy biết khiêm tốn phục vụ.
Thiên Ân