Sách Xuất hành là sự tích của dân tộc Chúa được cứu thoát khỏi ách nô lệ Ai cập và lưu hành trong 40 năm qua sa mạc để về đất Chúa hứa. Trong cuộc hành trình lâu dài ấy, vấn đề ẩm thực là mối lo hằng ngày. Thiên Chúa phán: “Ta đã nghe tiếng con cái Ixraen kêu trách. Vậy, ngươi hãy bảo chúng rằng: Vào buổi chiều, các ngươi sẽ được ăn thịt, và ban sáng, các ngươi sẽ được ăn bánh thoả thuê, và các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, Thiên Chúa của các ngươi” (Xh 16,12). Nhưng Thiên Chúa là tình thương hằng lo lắng cho dân Người, đành rằng suốt cuộc hành trình, không phải họ chỉ ăn chim cút và manna, mà còn nhiều thứ khác nữa như súc vật họ chăn nuôi và hoa quả cây rừng. Nhưng chim cút và manna là hai thực vật làm cho họ ngỡ ngàng và ghi nhớ hơn cả và họ coi đó là ơn Trời, là dấu chỉ hồng ân của Chúa. Dầu vậy, họ vẫn không tin vào quyền năng của Thiên Chúa. Họ tỏ ra vô ơn bội bạc, trách móc Thiên Chúa và Môsê: Tại sao ông lại đưa chúng tôi và sa mạc để chúng tôi phải chết đói, chết thèm thế này? (Xh 16,3). Họ tiếc nuối quá khứ, thèm khát miếng thịt, miếng bánh đến độ muốn quay trở về kiếp sống nô lệ. Thiên Chúa biết rõ sự vô ơn và thay lòng đổi dạ của họ, song Ngài vẫn đáp ứng những điều họ thèm khát. Thiên Chúa hứa sẽ cho họ bánh và thịt không chỉ ăn một hai ngày mà ăn trường kỳ, ăn dư thừa. Để thực hiện lời hứa này, Thiên Chúa đã cho mưa manna xuống, dân chúng mỗi sáng chỉ việc nhặt về xay thành bột, nướng thành bánh để ăn. Ngài cũng cho họ ăn thịt dư thừa như thế trong suốt hành trình về đất hứa.
Theo Chúa không phải để thỏa mãn cho cái bụng, cũng không để tìm kiếm sự giàu sang vật chất. Vì thế, Chúa Giêsu cảnh tỉnh đám đông rằng: “Tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa đã ghi dấu xác nhận” (Ga 6, 26-27). Phải ra công làm việc để tìm kiếm lương thực trường tồn, lương thực đem lại phúc trường sinh, đó chính là mục đích quan trọng nhất của cuộc đời con người. Lương thực ở trần gian rồi sẽ vơi cạn, chỉ có thể nuôi sống thể xác, còn lương thực mà Đức Kitô ban tặng là lương thực nuôi sống cả linh hồn và là bảo đảm cho hạnh phúc Nước Trời. Đó là thứ lương thực mà mọi người phải ưu tiên tìm kiếm. Lương thực ấy là chính Thánh Thể, là Mình Máu Chúa Kitô. Những ai tìm kiếm, đón nhận Ngài, hay nói đúng hơn ai ăn Ngài thì sẽ được Ngài thông truyền sự sống trường sinh và được thỏa mãn mọi cơn đói khát trong tâm hồn và thể xác.
Mỗi người chúng ta hãy dừng lại để đặt cho mình câu hỏi: Tôi đang tìm kiếm điều gì? Chắc chắn sẽ có nhiều câu trả lời khác nhau. Nhiều người đang lao đi tìm kiếm mà không biết mình tìm gì, không biết mình sống để làm gì. Nhiều người dư thừa của cải vật chất, nhưng vẫn cảm thấy thiếu thốn. Sự bận rộn, thiếu thốn ấy là dấu chỉ cho thấy một sự thiếu thốn sâu thẳm, đó là thiếu bình an, hạnh phúc, nhất là thiếu Chúa trong cuộc đời. Chúng ta hay đi tìm những thứ thỏa mãn nhu cầu vật chất như cơm ăn, áo mặc, nước uống, sức khỏe và đặt tất cả thời giờ vào việc ấy. Chúng ta không đi tìm “điều cần thiết độc nhất” là Thiên Chúa, và Chúa Giêsu đến để làm cho chúng ta hiểu điều đó. Nhiều khi chúng ta lầm tưởng rằng Chúa đang còn ở bờ hồ bên này, nơi chúng ta đang ở; vừa được ăn no nê. Nhưng Chúa đã qua bờ bên kia rồi, nơi Chúa sẽ nuôi chúng ta bằng của ăn thiêng liêng. Đành rằng Chúa không quên đời sống vật chất, cũng cần thiết, nên Chúa dạy phải xin của ăn lương thực hằng ngày. Nhưng Chúa đã qua bờ bên kia để dạy cho chúng ta biết tìm kiếm một của ăn cần thiết hơn.
Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người hãy biết xếp lại thứ tự ưu tiên của cuộc đời, dám đặt Chúa vào vị trí ưu tiên số một. Hãy để cho Ngài đáp ứng sự khao khát tìm kiếm của mình. Chúng ta đừng ngại đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, đừng ngại lãnh nhận Thánh Thể của Ngài cách thường xuyên, vì Ngài không bao giờ làm phiền chúng ta. Trái lại, Ngài sẽ đem đến cho chúng ta hạnh phúc và giúp chúng ta thành công trong những ước nguyện và khao khát chính đáng của chúng ta.
Xin Chúa giúp cho mỗi người đừng lo nắm giữ những của cải phù du, nhưng hãy tìm kiếm và chiếm giữ kho tàng bền vững mối mọt không đục khoét được. Đừng đuổi theo những giá trị tương đối, nhưng hãy biết tìm kiếm giá trị tuyệt đối là chính Chúa. Chính Chúa sẽ làm chúng ta no thoả. Chính Chúa sẽ lấp đầy những khát vọng của chúng ta. Chính Chúa ban cho chúng ta hạnh phúc tràn đầy, vĩnh viễn.