Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?" Họ đáp: "Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông". Đức Giê-su bảo họ: "Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao?
Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên đá tảng góc tường.
Đó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.
Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ. Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ đám đông, vì đám đông cho Người là một ngôn sứ.
Suy niệm
Qua dụ ngôn người thợ vườn nho ác ôn, Chúa Giê-su nói Ngài chính là vỊ Cứu Thế mới, bị dân mình giết nhưng lại là đấng cứu độ muôn dân. “Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc”
– Vườn nho tượng trưng cho dân được Chúa chọn.
– Israel và Hội Thánh.
– Ông chủ vườn và Thiên Chúa.
– Thợ làm vườn là những người đứng đầu trong dân.
– Những người được sai đến là các ngôn sứ.
– Người con là Chúa Giê-su.
Ngôn sứ và Chúa Giê-su đã bị những người có trách nhiệm trong dân giết chết.
Sự chăm sóc (rào giậu, thấp cánh, máy ép) mà Ông chủ dành cho vườn nho, chứng tỏ ông quý mến nó cách đặc biệt. Thái độ của Ông chủ là vậy, nên cử chỉ của những người làm vườn đối với Ông lại càng dễ ghét. Thiên Chúa yêu thương, săn sóc và quan phòng cho chúng ta, thế nhưng chúng ta đã phản bội, từ chối ơn Chúa, thì quả là dễ ghét và độc ác !
Ông Chủ trao cho các tá điền canh tác vườn nho để đến mùa thu hoa lợi. Lúc trao phó cho con người điều này, việc nọ, Chúa kêu mời con người cộng tác trong tinh thần trách nhiệm. Đây là vinh dự của con người. Khi nhận lãnh trách nhiệm đối với bản thân, tha nhân hoặc vũ trụ vạn vật, Chúa muốn chia sẻ quyền năng của Người cho chúng ta. Vì thế chúng ta phải biết tôn trọng ơn Chúa bằng cách sử dụng ơn Chúa, để mưu ích cho sự sống đời này và đời sau cho bản thân và tha nhân.
Những tá điền giết các Ngôn Sứ và người Con của Ông Chủ, nói lên sự độc ác của họ. Họ đã từ chối sự tín nhiệm và đặc ân Chúa ban cho. Khi chúng ta không đón nhận hoặc làm mất ơn Chúa, tức là các phương tiện của đời sống tự nhiên như sức khoẻ, tài năng; và của đời sống siêu nhiên là Giáo Hội, các bí tích … thì chúng ta trở thành kẻ gain ác, tức là kẻ phản bội tình thương yêu của Chúa, khiến chúng ta mất ơn nghĩa Chúa, mất sự sống đời đời.
Khi chúng ta nhận lãnh trách nhiệm về người: tha nhân hay công đoàn, về vật: như các phương tiện của đời sống; hay về việc làm là các bổn phận, chúng ta được chia sẻ trách nhiệm chăm sóc để thăng tiến và làm cho hoàn hảo mỗi ngày một hơn. Vì thế, khi chúng ta sao lãng trách nhiệm, hoặc tệ hơn nữa là gây tai hại, thì chúng ta quả là những tá điền gian ác !
Trong tâm tình Mùa Chay, Hội Thánh dựa vào tinh thần phụng vụ để nhắc nhủ chúng ta, phải từ bỏ những hành vi độc ác, là từ chối các ơn Chúa ban, trong công việc thanh tẩy đời sống và thánh hóa bản thân cũng như tha nhân.
Phụng vụ thêm câu 45-46 để làm nổi bật hình ảnh Đức Ki-tô bị bách hại như thế nào; và đó cũng là hình ảnh số phận của người ki-tô hữu sống giữa trần gian.
Câu chuyện minh họa:
Một hoàng đế Trung Hoa muốn chiếm đất của kẻ thù và tiêu diệt họ. Nhưng ít lâu sau, thần dân thấy nhà vua đi lại, ăn uống với kẻ thù trước kia. Chẳng phải Ngài đã từng nói là sẽ tiêu diệt hết kẻ thù ? Đúng ta đã tiêu diệt hết kẻ thù, và ta đã biến họ thành bạn bè của ta – nhà vua nói.
Bài học áp dụng
“Hãy yêu kẻ thù như chính mình”.