Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.
"Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: "Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!" Ông Áp-ra-ham đáp: "Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được". "Ông nhà giàu nói: "Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!" Ông Áp-ra-ham đáp: "Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó". Ông nhà giàu nói: "Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối". Ông Áp-ra-ham đáp: "Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin".
Suy niệm
Khi ông phú hộ chết những chỗ cậy dựa ông cũng tiêu tan nên ông rơi vào cảnh khốn khó, La-da-rô là người thứ 2 sau khi chết đã được hưởng hạnh phúc trong vòng tay Thiên Chúa
Sự sống đời này không phải tất cả của con người, vì thế chúng ta đừng cậy dựa vào bất cứ ai ngoài Thiên Chúa.
Tiền bạc, của cải, nói chung những giá trị thế gian là không bền, vậy mà nhiều người vẫn cứ dựa vào chúng. Đó chính là cái điên dại của con người.
Áp-ra-ham nói lại: “Giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm …” Thiên Chúa không tạo dựng vực thẳm ngăn cách Ngài với con người. Nhưng chính con người tự tạo vục thẳm ấy bằng nhiều cách: Ích kỷ không giúp đỡ người khác; Thái độ bỏ Chúa để hoàn toàn cậy dựa vào những giá trị trần gian.
Con người luôn bị yếu đuối, những cám dỗ ở đời nên cần phải biết lắng nghe. Mùa chay là để hoàn cải, sám hối, đổi mới nếp sống … phù hợp với phẩm giá người Kitô hữu, con cái Thiên Chúa.
Không phải người giàu thì có tội, nhưng nếu không dùng đúng tiền bạc, hay không giúp ngừơi nghèo khó thì đó chính là cái tội như trong tin mừng: “Người giàu có và La-da-rô”.
Nếu có cơ hội hay phương tiện thì chúng ta hãy làm vịêc lành, việc thiện để giữ lòng mến Chúa và yêu người.
Sự giàu có không phải là cái tội, mà nó làm cho ta khép kín tâm hồn đối với Chúa và với tha nhân, ví sự giàu có cho con người hạnh phúc và bỏ quên đi cuộc sống con người, không những thế mà quên đi người nghèo khổ sống quanh mình.
Còn La-da-rô thì sao ? anh ta đã chịu đựng sự nghèo khổ, đói rách, thua kém … Qua hình ảnh của La-da-rô, đã đánh thức chúng ta không mặc cảm về cảnh thiếu thốn, nhưng biết tôn trọng mọi người kể cả những người nghèo khó.
Câu chuyện minh họa:
Một chàng thanh niên đang đi trên đường, qua một ngõ hẻm, thấy một ông già ăn xin, anh ta đã lờ đi không thương xót.
Và cứ hằng ngày đi qua. Một ngày nọ, anh đi qua chỗ đó không thấy ông già, anh ta suy nghĩ và trách vấn.
Sao không thấy ông ấy nhỉ ? Bắt đầu anh ta thăm dò, qua ba ngày mới biết rằng ông ta đã chết vì đói rét …
Anh ta hối hận vì đã không giúp đỡ ông ấy.
Bài học áp dụng
Hãy biết sử dụng của cải Chúa ban để giúp cho mình và tha nhân bằng việc “ Phục vụ và chia sẻ”.