Suy tư - Chia sẻ

Gia đình có Chúa

Cập nhật lúc 10:04 09/01/2018
Chẳng mấy khi tôi được đi dự tiệc cưới, có chăng thì là người nhà.
Nghi lễ cưới hỏi của người Công giáo là một nét đẹp cần trân trọng và giữ gìn. Ảnh: CTV
Nghi lễ cưới hỏi của người Công giáo là một nét đẹp cần trân trọng và giữ gìn. Ảnh: CTV
Trong tiệc cưới cháu gái tại gia đình, hồi đó có cha xứ đi 20 cây số tới tham dự, tôi vui mừng, cảm thấy cháu tôi thật là diễm phúc. Cha tặng đôi trẻ bức ảnh Thánh Gia lớn, món quà thật ý nghĩa. Lòng tôi cứ lâng lâng, tưởng tượng đám cưới nhà mình giống tiệc cưới Cana xưa. Mọi người đang chúc rượu, tôi nói vui với cha: “Cha ơi! để con hỏi gia nhân nhà con xem còn rượu không? nếu hết xin cha giơ tay... làm vài can giúp gia đình con với!” Mấy bàn khách được dịp cười rộ cả lên.

Trong bốn đứa cháu nội nhà tôi, chỉ có cháu gái này là cưới được chú rể đồng đạo. Ngày trước có anh người ngoại đạo thương yêu. Bố cháu khuyên giải cháu phải giằng co tư tưởng mãi để hy sinh chọn lựa cho cuộc đời mình. Thế rồi ý Chúa đã quan phòng se duyên cho cháu người bạn đời “cùng nước cùng lọ”. Gia đình phấn khởi, an tâm chuẩn bị xa, chuẩn bị gần cho đám cưới. Nhà trai cách hơn hai chục cây số, nhưng ông bà sui gia thu xếp xin cha cử hành lễ chứng hôn phía nhà gái, để tôi dù yếu ớt cũng thuận tiện để tham dự. Được lưu tâm, tôi mừng phải biết. Ấy vậy mà hai ngày trước lễ chứng hôn ở nhà thờ, bỗng đâu hai mắt cháu gái tôi bị mờ tịt chẳng nhìn thấy gì, đủ biết gia đình tôi hoảng loạn lo lắng thế nào. Giàu hai con mắt, khó hai bàn tay, ngày vui của cháu đang gần kề muốn tuột khỏi tầm tay, thử thách này quá treo leo. Gia đình hết lòng cậy trông chạy đến với Chúa và Đức Mẹ, nhờ cầu nguyện giúp nữa. Tạ ơn lòng thương xót Chúa, sau hai ngày chữa trị cấp tính tại Bệnh viện mắt Trung ương, như một phép màu, cháu nhìn thấy lại được như thường, trước sự ngỡ ngàng của bác sĩ và thánh lễ cử hành Hôn phối vẫn diễn ra vào ngày dự tính. 

Trong ngày cưới, giờ rước dâu, nhiều cô dâu lệ rơi khi chào bố mẹ cất bước lên đường, hoặc đó là những giọt nước mắt hạnh phúc. Nhưng ở nhà tôi thì... chú rể ngậm ngùi... Cháu gái kể hôm đó về anh khóc nhiều, anh nói thương cô quá! Lúc rước dâu anh cứ nhìn cô là ứa lệ, vì em đi lấy chồng, từ nay cô không có cháu gái cưng dắt dìu từng bước đi. Quả thực từ lúc còn là học sinh cấp II, với cái xe đạp mới, nó chở cô đi học tiếng Anh, chở cô đi lễ 3 cây số hằng tuần, lớn lên khi có xe máy nó vẫn tiếp tục đưa bước cô đi đâu mỗi khi cần...

Giờ đây gia đình nhỏ hạnh phúc của cháu đã mười mấy năm và có hai con trai. Chàng rể hiền hôm nào vẫn cùng vợ bù lại đưa đón cô như ngày xưa. Cô muốn đi lễ gần, lễ xa là sẵn sàng giúp đỡ. Tới nơi, ai hỏi thăm đi bằng cách nào tôi vui vẻ trả lời: “cháu rể”. Năm nay không may cháu bị tai nạn giao thông, tưởng mất cả mạng, nhưng nhờ ơn Chúa thương cứu sống, phải giải phẫu nhưng đã tai qua nạn khỏi.

Gia đình nhỏ của cháu cũng như mọi gia đình khác, cũng gặp đủ thử thách, khó khăn, nhưng các cháu luôn tin tưởng cậy trông vào Chúa. Nhờ ơn Chúa luôn đồng hành trợ giúp, chở che bảo bọc, có Chúa cùng đi với con trên mọi nẻo đường đời, mọi thử thách khó khăn được cứu gỡ và gia đình luôn sống trong hạnh phúc yêu thương. Bởi vì: 
 
“Quả thật Ngài đã thương trợ giúp,
Nương bóng Ngài, con hớn hở reo vui.
Trót cả tâm tình con cùng Ngài gắn bó,
Giơ tay quyền lực, Ngài che chở phù trì”.
                                        (TV 63, 8-9).
 
NGUYỄN THỊ DUẨN
Thông tin khác:
Ánh sáng Đức Kitô không của riêng ai (08/01/2018)
Xuân yêu thương (05/01/2018)
Điệp khúc trời cao (22/12/2017)
Tin mừng tình yêu Chúa Giáng sinh (21/12/2017)
Cầu chúc bình an (20/12/2017)
Lạy Chúa, này con đây (19/12/2017)
Hãy dọn đường cho Đức Chúa (12/12/2017)
Xin Chúa ở lại với con (11/12/2017)
Truyền giáo là yêu thương người tật nguyền (08/12/2017)
Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam
Số giấy phép: 183/GP-TTĐT cấp ngày 31/05/2017. Trưởng ban biên tập: Vũ Thành Nam
Địa chỉ ban biên tập: 59 Tràng Thi, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Điện thoại: (04) 39363013 - Email: mariadohoa@gmail.com
Website ubdkcgvn.org.vn được phát triển bởi đơn vị MIP™(mCMS).
log