Con người bị bao vây bởi biết bao những nguy hiểm về phần hồn cũng như về phần xác. Về phần hồn, những chước cám dỗ của ma quỉ và thế gian làm con người xa lìa Thiên Chúa và sống theo những dục vọng của xác thịt. Về phần xác, con người phải đương đầu với các thiên tai bên ngoài như hạn hán, bão lụt, núi lửa, sóng gió, động đất, chiến tranh; thêm vào đó, các bệnh phần xác như mù, điếc, câm què… Các bài đọc hôm nay tập trung vào những nguy hiểm con người phải đương đầu, và cách thức để được chữa lành.
Trong bài đọc I, tiên tri Isaiah quả quyết với dân Dothái khi họ sống trong cảnh lưu đày: Thiên Chúa chúng ta có thể làm được tất cả; vì thế, đừng sợ hãi và hãy trông cậy nơi Thiên Chúa, Ngài sẽ đến và chữa lành tất cả. Ngôn sứ Isaia nói: “Can đảm lên, đừng sợ! Thiên Chúa của anh em đây rồi; sắp tới ngày báo phục, ngày Thiên Chúa thưởng công, phạt tội. Chính Người sẽ đến cứu anh em” (Is 35,4).
Đây là ngày Thiên Chúa sẽ đến, để phân biệt người lành kẻ dữ đồng thời kết thúc một đời sống cũ và chúng ta sẽ có một cuộc sống mới, không còn phải nghèo đói, khổ đau …tới lúc đó: “Mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được, kẻ què sẽ nhảy nhót như nai, miệng lưỡi người câm sẽ reo hò. Vì có nước vọt lên trong sa mạc, khe suối tuôn ra giữa vùng đất hoang vu. Miền nóng bỏng biến thành hồ ao, đất khô cằn có mạch nước trào ra” (Is 35,5-7a). Những điều này xảy ra trên cả hai bình diện: thể lý khi Chúa Giêsu chữa lành các bệnh tật của thân xác như: mù, què, câm, điếc; và tâm linh khi Ngài chữa lành các bệnh tật của linh hồn như: kiêu căng, ganh tị, và giả hình.
Trong Phúc Âm Máccô, khi người ta đem đến cho Chúa Giêsu một người vừa câm vừa điếc để xin Chúa Giêsu đặt tay trên anh, Chúa Giêsu kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: “Epphatha,” nghĩa là: Hãy mở ra! Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng.
Người làm cho kẻ điếc nghe được và người câm nói được. |
Đức Giêsu yêu thương con người đến dường nào, Ngài ân cần chữa lành kẻ bệnh tật, đau yếu, câm điếc, ngọng… Chúa không kỳ thị hay loại trừ ai. Ngược lại: bao dung, nhân ái, đối với tất cả mọi người, qua việc làm đó mà dân chúng thán phục, ca tụng Ngài làm mọi sự đều tốt đẹp, điều này gợi lên cho chúng ta một trời mới đất mới mà Chúa đang tái tạo. Quyền năng chữa bệnh của Thiên Chúa được biểu hiện nơi Chúa Giêsu, đồng thời ứng nghiệm lời tiên tri Isaia về thời kỳ thiên sai (Is 35,3-6).
Chúa Giêsu không thích danh vọng và tiếng khen: “Đức Giêsu truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra. Họ hết sức kinh ngạc, và nói: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.” Chính vì sự khiêm nhường của Chúa mà tiếng đồn đã lan ra xa, và mọi người hết sức ngạc nhiên về phép lạ Chúa làm, đây cũng là điều hiển nhiên, là chuyện tất yếu khi một biến cố vĩ đại như vậy xảy ra trước mặt mọi người, làm cho họ phải kinh ngạc. Vì thế, Lời Chúa luôn nhắc nhở chúng ta là những người đang bị câm và điếc về tinh thần hãy mở lòng mình ra để đón nhận Lời Chúa, đón nhận những con người mà Chúa sẽ đưa tới để chữa lành an ủi, nâng đỡ họ trong những lúc lầm than, cơ cực…
Thiên Chúa dựng nên con người và mọi sự đều rất tốt đẹp nhưng tội lỗi của con người đã làm đảo lộn các trật tự của thiên nhiên và gây ra biết bao điều tai hại và sự chết. Nhưng Thiên Chúa đã có kế hoạch cứu độ cho con người qua Đức Kitô. Ngài hiện diện cùng Thiên Chúa khi tạo dựng, và chính Ngài sẽ khôi phục lại trật tự như ban đầu cho con người và cho vũ trụ, và sẽ trao lại vương quốc tốt đẹp cho Thiên Chúa.
Ngược lại với con người luôn tìm cách phá hủy và tiêu diệt, Ba Ngôi Thiên Chúa luôn tìm cách bảo vệ và chữa lành. Là những môn đệ của Đức Kitô, chúng ta có bổn phận noi gương Chúa để luôn bảo vệ sự sống, tìm mọi cách để chữa lành, và tôn trọng những gì Thiên Chúa đã dựng nên.
Trong bài đọc II, thánh Giacobê nêu lên hai tội cần được chữa trị là thành kiến và đối xử thiên vị. Đức Kitô là người giải phóng và chữa lành con người khỏi hai bệnh phần hồn này.
Thánh Giacôbê luôn khuyên nhủ chúng ta rằng: “Anh em đã tin vào Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, là vinh quang, thì đừng đối xử thiên tư” (Gc 2,1). Đặc biệt không được coi trọng người giàu mà khinh chê người nghèo bởi Thiên Chúa luôn bênh vực và nâng đỡ người nghèo, đây là cách sống công bình, bác ái, là cách sống thể hiện công lý và đây cũng là cung cách sống mà Thiên Chúa muốn nơi mỗi người chúng ta. Bởi vì: “Nào Thiên Chúa đã chẳng chọn những người nghèo khó trước mặt người đời để họ trở nên người giàu đức tin và thừa hưởng vương quốc Người đã hứa cho những ai yêu mến Người hay sao” (Gc 2,5).
Chỉ có Đức Kitô, Con Thiên Chúa, mới có thể giải thoát con người khỏi mọi nguy hiểm phần hồn cũng như phần xác. Không ai có thể thay thế vai trò của Ngài trong kế hoạch cứu độ.
Noi gương Đức Kitô, chúng ta cũng phải trở nên những người bảo vệ sự sống, và chữa lành những vết thương phần hồn cũng như phần xác cho con người; nhất là giới thiệu họ đến với Đức Kitô, để họ cũng tin vào Ngài và được chữa lành.