1.
Càng về cuối đời, tôi càng nghe được rõ những người đã chết nói với tôi. Trong số những người đó có Đức Mẹ Maria.
Đức Mẹ và nhiều người đã chết từ xa xưa đến bây giờ thường nói với tôi một cách nhỏ nhẹ, lúc thì trong ý thức của tôi, lúc thì trong tiềm thức của tôi, và có lúc trong cõi vô thức của tôi.
2. Tôi nghe được tiếng các Ngài, khi tôi thinh lặng, hồi tâm, cầu nguyện.
3. Nội dung những gì các Ngài nói cho tôi có thể tóm tắt thế này:
Hãy cảm tạ Chúa,
Hãy đền tạ Chúa.
Khiêm tốn cảm tạ Chúa, vì được Chúa thương nhận làm nghĩa tử, Được Chúa nhận làm con Chúa, đó là một ơn trọng đại, vô cùng cao quý, hạnh phúc không gì bằng.
4. Thế nhưng, bao lần tôi đã không khiêm tốn cảm tạ Chúa như vậy, nên các Ngài khuyên tôi:
Hãy đền tạ Chúa.
Khiêm tốn đền tạ Chúa bằng cuộc sống hằng ngày. Mỗi giây phút hãy yêu mến Chúa. Mỗi giây phút hãy dâng những khổ đau cho Chúa. Mỗi giây phút hãy thuộc về Chúa. Mỗi giây phút hãy lo cứu những người khổ đau. Mỗi giây phút hãy là của lễ dâng tiến Chúa, của lễ sám hối, của lễ đền tội, của lễ vâng phục Thánh Ý Chúa.
5. Khi đề cập đến việc đền tạ Chúa, Đức Mẹ và nhiều người đã chết thường nhắc cho tôi nhớ lại hình ảnh Chúa Giêsu sấp mặt xuống đất cầu nguyện trong vườn Cây Dầu, trước giờ tự nộp mình cho cuộc thương khó.
Sấp mặt xuống đất cầu nguyện, đó là việc Chúa Giêsu đã làm, Đức Mẹ đã làm, nhiều người đã làm.
Sấp mặt xuống đất cầu nguyện, đó là khiêm nhường đền tội. Đức Mẹ khuyên tôi hãy đền tạ với tâm tình khiêm tốn, cho dù thực tế không luôn cho phép sấp mình sấp mặt xuống đất cầu nguyện.
6. Đền tạ thì phải rất khiêm nhường. Người ta không nhìn thấy tôi có khiêm nhường hay không có. Còn Chúa thì Chúa thấy rõ.
7. Chuyện thánh Gioan, cha sở xứ Ars, có thuật lại rằng: Một người đến với Cha, tâm sự trong nước mắt, vì ông có một người thân mới nhảy xuống sông tự tử. Thánh Gioan, cha sở xứ Ars, vừa nghe xong liền nói: Từ cầu nhảy xuống sông chỉ khoảng thời gian rất vắn, người đó đã chết. Nhưng chính trong quãng thời gian vắn vỏi đó, anh đã được ơn trở lại với Chúa. Anh ấy đã đón nhận được ơn tha thứ của Chúa. Chỉ lòng thương xót Chúa mới thấy được chút khiêm nhường của người đó, để mà cứu anh ta.
8. Với mẩu chuyện trên đây, Đức Mẹ khuyên tôi hãy luôn coi khiêm nhường là điều kiện rất cần để đón nhận ơn cứu độ.
9. Sống khiêm nhường, chết khiêm nhường. Đức Mẹ xưa là thế. Đức Mẹ khuyên tôi hãy theo gương Mẹ.
10. Ngoài ra, Đức Mẹ còn khuyên tôi: Trong tâm tình cảm tạ Chúa và đền tạ Chúa, hãy tha thiết xin Chúa ban cho ơn được ở bên hữu Chúa trong ngày phán xét chung.
11. Theo Phúc Âm Thánh Mátthêu (Mt 25, 31). Sẽ có ngày phán xét chung. Kẻ lành được đứng bên hữu Chúa, còn kẻ dữ phải đứng bên tả Chúa. Kẻ lành là những ai đã cứu giúp những kẻ cùng khổ. Kẻ dữ là những ai đã từ chối cứu giúp những kẻ khổ đau.
12. Chúa thấy rõ cuộc sống từng người. Cuộc sống từng người dù dài dù vắn, sau cùng sẽ được xét xử công minh. Làm lành thì được thưởng, làm dữ thì bị phạt.
13. Được thưởng đời đời. Bị phạt cũng đời đời. Đó là điều Đức Mẹ và những người đã chết nói với tôi.
14. Điều sau cùng Đức Mẹ và những người đã chết đang nói với tôi là: Hãy sẵn sàng ra đi bất cứ lúc nào.
Tôi sẽ chết vào lúc nào, ở đâu, cách nào, thì chỉ Chúa biết mà thôi. Vì thế, tôi vâng lời Đức Mẹ mà luôn phó thác mình tôi cho Chúa.
15. Phó thác của tôi là:
a) Luôn nhìn mình như vực sâu tội lỗi, yếu đuối, rất dễ sa ngã, rất dễ bất trung.
b) Nhưng Chúa là Cha giàu lòng thương xót đã thương cứu tôi. Tôi đã được gặp Chúa Giêsu. Tôi đã được gặp Đức Mẹ. Tôi đã được gặp nhiều người tốt.
c) Tôi tin: Nhiều người đã chết vẫn còn thương tôi, nói cho đúng, họ nay lại thương tôi hơn trước.
d) Tôi cũng tin: Hội Thánh của tôi là một cộng đoàn tình thương bao la, vẫn luôn nâng đỡ tôi.
Do vậy, phó thác của tôi có hương thơm của Nước Trời. Các người đã chết đang gửi về tôi hương thơm êm dịu đó. Xin cảm ơn Đức Mẹ về hết thảy. Mẹ hẹn sẽ gặp tôi trên Nước Trời.