1. Mỗi dịp mừng Noen, tôi đều cầu Chúa nhiều điều cho những người thân yêu, cho Hội Thánh, cho quê hương.
2. Điều mà tôi luôn cầu chúc tha thiết nhất, chính là sự bình an. Tất nhiên, sự bình an đó nhắc lại sự bình an, mà các thiên thần đã chúc tại Belem xưa, khi Chúa giáng trần.
3. Năm nay, tôi càng tha thiết hơn với ơn bình an, bởi vì bình an đang bị đe dọa khắp nơi.
Tha thiết của tôi được trở thành hành động bằng sự tăng cường cầu nguyện.
4. Thế rồi, qua một đêm, khi thức dậy, tôi cảm thấy một sự bình an đã đến với tôi.
Tôi xin phép được chia sẻ.
5. Suốt đêm rồi, trong giấc ngủ, tôi chiêm bao, tôi được đến một tu viện rộng lớn. Các tu sĩ đều là các thầy dòng mặc tu phục màu nâu.
Trong một thời gian dài, tôi được đi thăm nhiều nơi nhiều chỗ của tu viện. Tới đâu, tôi cũng cảm được một bầu khí đạo đức sáng rực mến Chúa thương người.
6. Cảm được là nhìn thấy được, nghe được, sờ thấy được.
Tôi đã được lãnh nhận phép giải tội. Tôi đã ban phép giải tội cho nhiều người. Chúng tôi đã cầu nguyện chung, đã trao đổi với nhau rất chân thành về những gì nên làm cho Hội Thánh và cho quê hương. Tất cả những gì nên làm đều là mến Chúa thương người, trong Chúa, nhờ Chúa và vì Chúa.
7. Tôi cảm thấy mình nhẹ nhàng và hạnh phúc lạ lùng.
Tôi coi đây là một món quà Chúa ban, để tôi đầu tư cho chuyến đi của tôi về cõi sau. Bởi vì tôi nay đã rất già yếu.
Khi vừa tỉnh giấc, tôi nghe một tiếng nói trong lòng: “Quà Noen là ơn bình an”.
Thực đã rõ ràng.
8. Noen này, tôi phải biết đón nhận bình an và biết cho đi bình an. Lãnh nhận và cho đi theo hoàn cảnh cụ thể.
9.
Để lãnh nhận và cho đi sự bình an, mà Chúa muốn, tôi phải để ý nhiều tới cái tâm.
10. Theo tôi, cái tâm của tôi được nên thiện đầu tiên, nhờ sự tôi được biết cảm thương với sự đau khổ và nghèo khó khiêm nhường của Chúa Giêsu Giáng sinh.
Từ sự cảm thương đó, tôi từng bước lên với Chúa và đến với con người.
Cái tâm khi biết cảm thương sự đau đớn, sự khiêm nhường, sự nghèo khó của Chúa Giáng sinh, sẽ mở rộng ra, để giúp phối hợp giữa đức tin và lý trí trong đời sống thiêng liêng.
11. Thánh Phanxicô Assisi đã làm gương về con đường đó.
Thánh Augustinh cũng đã đề cao cái tâm, để cảm thương con người, nhờ đã cảm thương Chúa.
12. Nhận thức trên đây thúc đẩy tôi xem xét lại cái tâm của mình.
Để dễ xem xét lại cái tâm của mình, tôi thường đọc hay hát lời kinh Hòa bình sau đây:
“Lạy Chúa từ nhân !
Xin cho con biết mến yêu
Và phụng sự Chúa trong mọi người.
Lạy Chúa, xin hãy dùng con,
Như khí cụ bình an của Chúa,
Để con đem yêu thương vào nơi oán thù,
Đem thứ tha vào nơi lăng nhục,
Đem chân lý vào chốn lỗi lầm.
Để con đem tin kính vào nơi nghi nan,
Chiếu trông cậy vào nơi thất vọng,
Để con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm.
Ðem niềm vui đến chốn u sầu.
Lạy Chúa xin hãy dạy con:
Tìm an ủi người hơn được người ủi an,
Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết,
Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.
Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh,
Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân,
Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ,
Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.
Ôi! Thần Linh thánh ái xin mở rộng lòng con,
Xin thương ban xuống
Những ai lòng đầy thiện chí ơn an bình”.
13. Sau khi được nếm thử những gì Chúa đã ban cho tôi về ơn bình an, tôi đã làm 3 việc sau đây:
Một là tôi cảm tạ Chúa đã thương dạy tôi về ơn bình an.
Hai là tôi xưng mình là kẻ yếu đuối, còn vô số những sai lầm.
Ba là tôi tuyên xưng lòng tin cậy của tôi nơi Chúa.
14. Tôi cũng làm 3 việc đó đối với mọi người theo từng cung bậc.
Một lần nữa tôi xin Chúa ban bình an cho mọi người và cho tôi.
Bình an nhờ thiện tâm, đó là lời chúc Noen 2018 và cũng là lời chào năm mới 2019.
ĐGM GB BÙI TUẦN