Thánh Camillus de Lellis |
Thánh Camilô sinh năm 1550 tại vương quốc Napoli, Ý trong một gia đình quyền uy, thế giá, thuộc giáo phận Chieti, miền Lellis. Suốt quãng đời niên thiếu, nhất là từ năm 20 tới 25 tuổi, thánh nhân đã sống không trong sáng lắm: Ngài gia nhập quân đội, ham mê đua đòi, ăn chơi phóng túng, xa hoa, trụy lạc. Vì những sa đọa, thánh nhân phải đi vào nhà thương thánh Giacôbê tại Rôma. Nằm bệnh viện, thánh nhân cảm thông với những đau khổ của bệnh nhân: những tiếng rên la, rên xiết của những con bệnh đã giúp ngài nhận ra tiếng Chúa. Lời Tin Mừng Matthêu 25,34: “Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm” như vang vọng trong ngài. Lời của Chúa đã thắp lên trong tim ngài ngọn lửa yêu mến các linh hồn, đã thúc đẩy ngài phải yêu thương và yêu thương nhiều hơn nữa các linh hồn, các người đau yếu, những kẻ tật nguyền. Chính vì thế, thánh nhân đã tình nguyện ở lại bệnh viện giúp đỡ các bệnh nhân và xin gia nhập Dòng Phan Sinh khó nghèo. Cuộc đời của thánh nhân là một chuỗi những thử thách, những giằng co, những tiếc nuối. Thánh nhân đã hai lần xin xuất tu và lại hai lần xin tu lại, rồi lại được chấp nhận. Ý Chúa thật nhiệm mầu, thánh Camilô đã được lãnh sứ mạng linh mục vào năm 1584 tại Rôma. Với lòng nhiệt thành, yêu thương những người đau khổ, những bệnh nhân, thánh nhân đã lập Hội linh mục để giúp đỡ các bệnh nhân vào năm 1582. Thánh nhân đã thêm một lời khấn thứ tư vào ba lời khuyên Tin Mừng, lời khấn buộc người tu sĩ phải săn sóc các bệnh nhân bất chấp bệnh đó là bệnh gì dù có bị lây lan, truyền nhiễm. Lời khấn này là lời khấn rất nghiêm nhặt và ràng buộc người tu sĩ trong Hội linh mục của thánh Camilô vì theo ngài đó là lời mời gọi phát xuất từ lòng nhân từ, chạnh thương của Chúa.
Dù thánh Camilô đang mang trong người nhiều chứng bệnh như nhức đầu kinh niên, chứng lở loét đau dạ dầy luôn dày vò, hành hạ ngài. Nhưng Thánh nhân vẫn hăng say phục vụ, thăm hỏi các bệnh nhân, ngài luôn vui tươi, hân hoan vì được phục vụ các người bệnh tật, đau yếu. Ngài cảm nghiệm sâu xa lời Chúa: “Không có tình yêu nào cao cả bằng tình yêu của người hiến mạng sống mình vì người mình yêu” (Ga 15, 13) hoặc: “Hãy đến đây! Hỡi những kẻ Cha Tôi chúc phúc, Tôi đau yếu, anh em đã viếng thăm. Tôi bảo thật anh em: Điều gì anh em làm cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Tôi đây là anh em đã làm cho chính Tôi vậy” ( Mt 25, 34.36.40 ). Thánh Camilô sau những năm tháng miệt mài, tận tụy với sứ vụ của mình, ngài đã chịu biết bao tủi nhục và ưu phiền, nhưng lúc nào ngài cũng cảm thấy hạnh phúc. Thánh nhân đã được Chúa gọi về vào ngày 12/7/1614, Đức Thánh Cha Lêô XIII đã nâng ngài lên bậc hiển thánh và đặt ngài làm Đấng bảo trợ các người bệnh hoạn và đau ốm.