Bắt đầu từ chương 19 -23 tường thuật những việc xảy ra trong giai đoạn Chúa Giêsu và các môn đệ hành trình từ Ga-li-lê tiến lên Giê-ru-sa-lem. Đây là giai đoạn chuẩn bị cho cuộc khổ nạn và phục sinh rất quan trọng. Ý tưởng lớn là triều đại Thiên Chúa đã gần đến. Bài Tin Mừng hôm nay là phần mở đầu của trình thuật này bằng việc Đức Giêsu xác thực lại luật hôn nhân vĩnh cửu
Từ những lời chất vấn của Biệt phái về vấn đề ly dị theo luật Mô-sê và luật Do thái lúc đó để thử Người, cùng với phản ứng của các môn đệ trước câu trả lời của Chúa, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến sự vĩnh cửu của hôn nhân cũng như vấn đề sống độc thân.
"… sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly…": Một lần nữa (xem 5.32) nhân cơ hội này Chúa Giêsu lập lại luật nguyên thủy của hôn nhân. Một lập trường giáo lý cách mạng trái ngược hẳn với lề luật và phong tục thời đại.
Những người pha-ri-sêu chưa chịu thua, họ trích một câu trong Đnl 24.1 nội dung là cho phép ly dị vơ. Chúa Giêsu nhận định về câu Đnl đó: bản chất của nó không phải là lời thiết lập luật nhưng chỉ là lời cho phép chuẩn miễn trong hoàn cảnh người dân còn lòng chai dạ đá, nghĩa là chưa nhận rõ ý của Thiên Chúa. Như thế trong quá khứ nếu có cho phép ly dị thì chỉ có chuẩn miễn thôi. Sự chuẩn miễn không hủy bỏ được định chế hôn nhân. Rồi Ngài lập lại nguyên tắc hôn nhân bất khả ly:" ngoại trừ hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ mình mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình".
Sự kiện sống độc thân có thể có những lý do khác nhau cho nên giá trị cũng khác nhau. Bằng một hình ảnh cụ thể, Chúa Giêsu đưa ra những trường hợp khác nhau đó để cuối cùng đề cập việc tự nguyện sống độc thân trọn vẹn, suốt đời như một bậc sống đặc biệt để phục vụ Nước Trời. Người còn cho ta hiểu rằng: lý tưởng độc thân này được đưa ra như lời mời gọi dành cho một số người ai được Thiên Chúa cho hiểu mới hiểu, cho nên đây là chuyện hoàn toàn tự do tự nguyện không phải ai cũng hiểu được và ai hiểu thì hiểu.
Hôn nhân là một phép Bí tích mà thiên Chúa đã ban tặng cho con người với đầy đủ tự do và trách nhiệm. Để sống yêu thương nhau trong tình vợ chồng, sinh sản và giáo dục con cái trong nhiệm vụ làm cha làm mẹ… Đây chính là cái đích thực của hôn nhân và trong cái đích thực đó con người mới nhận ra giá trị của tình yêu của nhân cách chân thiện mỹ. Xin cho tất cả những người đang sống trong bậc hôn nhân biết trân trọng và giữ gìn hôn ước mà ho đã cam kết, và giây phút hôn phối mà Chúa đã kết hợp ràng buộc.
Bậc sống độc thân hay bậc sống gia đình không phải thuần tuý thuộc ý muốn con người nhưng là một ơn ban đến từ thiên Chúa. Nếu không tin có Thiên Chúa và bị ảnh hưởng của tinh thần thế tục, con người sẽ không hiểu giá trị cũng như không thể sống trọn vẹn ơn gọi độc thân hoặc gia đình. Người Kitô hữu chúng ta đừng để mình bị cám dỗ chạy theo tâm thức thế tục. Giải pháp cho vấn đề không phải là luật lệ do con người đặt ra nhưng là tình thương là trở về với Thiên Chúa.
Ta cùng đọc lại một câu chuyện suy tư: Án Tử, người nước Tề là một người nổi tiếng thanh liêm và thủy chung. Xuất thân từ gia đình nghèo, Án Tử được vợ hy sinh tảo tần buôn bán để nuôi ăn học. Đỗ đạt làm quan, không bao giờ Án Tử quên ơn ấy của vợ.
Cuộc sống giăng đầu cạm bẫy, ông vẫn một mực trung thành với vợ. Một hôm vua Cảnh Công đến thăm và ở lại dùng bữa với Án Tử. Một người đàn bà đã già và xấu xuất hiện trong bữa tiệc. Khi Án Tử vừa giới thiệu người phụ nữ ấy là vợ mình, nhà vua ngạc nhiên đến sửng sốt, ông mới đề nghị với Án Tử:
- Ôi, vợ khanh sao vừa già lại vừa xấu. Quả nhân có một đứa con gái vừa trẻ vừa đẹp, quả nhân muốn cho về hầu khanh. Khanh nghĩ sao ?
Án Tử liền trả lời một cách dứt khoát không chút do dự:
- Nội tôi nay tuy đã già và xấu, nhưng chúng tôi đã lấy nhau và ăn ở với nhau bao lâu nay kể từ khi nàng còn trẻ đẹp. Xưa nay, đàn bà lấy chồng lúc trẻ cốt để nhờ lúc già, lấy chồng lúc đẹp để nhờ cậy khi xấu. Nội tử tôi thường nhờ cậy tôi như tôi đã từng nhờ cậy sự giúp đỡ của nội tử tôi. Nay bệ hạ muốn ban ơn mưa móc là tùy ở bệ hạ, nhưng xin đừng để tôi mang tiếng là ăn ở bội bạc với nội tử tôi. Nói xong, Án Tử lạy hai lạy từ chối không nhận lấy con gái của vua.
Bài học áp dụng
Ý thức ơn gọi Kitô hữu là hồng ân của Chúa và để phục vụ Chúa và tha nhân.
Ơn gọi của mỗi người là nên thánh trong bậc sống của mình.