Sau khi đã trình bày về tổ chức và sinh hoạt của Nước Trời (Lc 13,18-21), hôm nay thánh Lu-ca đưa ra cho chúng ta biết điều kiện để được vào Nước Trời. Nước Trời ở đây được ví như bữa tiệc cưới.
Đoạn Tin Mừng hôm nay nói đến viễn cảnh ngày cánh chung, được ví như một phòng tiệc cưới. Muôn dân từ khắp bốn phương thiên hạ đều được mời đến tham dự bàn tiệc, nhưng muốn vào phải qua cửa hẹp.
Đức Giê-su trả lời rõ về kết quả cuộc phán xét, vì nếu trả lời ít người được cứu rỗi thì người ta sẽ thất vọng, sợ không đến lượt mình, còn nếu trả lời nhiều người được cứu, người ta sẽ buông lỏng mà không chăm lo cho phần rỗi của mình nữa.
Người chỉ trả lời bằng cách hướng dẫn người ta: ai cũng phải cố gắng vào qua cửa hẹp, mau mắn lo phần rỗi cho mình. Và như vậy cũng để sửa sai quan niệm hẹp hòi và tự mãn của người Do Thái cho rằng chỉ có họ mới được Chúa thương.
“Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu …” Câu kết này có ý phân biệt trong ngày phán xét: những kẻ đứng chót ở đây là những lương dân “sẽ lên hàng đầu”, nghĩa là sẽ được cứu rỗi vì đã tin theo Chúa Giê-su. Còn “những kẻ đứng đầu” ở đây là dân Do Thái, tự mãn mình được ơn cứu rỗi “sẽ xuống hàng chót”, nghĩa là không được vào dự tiệc cưới Nước Trời, vì họ không tin vào giáo huấn của Đức Giê-su. Bởi vậy điều quan trọng ở đây là có tin nhận Đức Giê-su và sống theo giáo huấn của Ngài hay không chứ không phân biệt Do Thái hay lương dân.
Để qua cửa hẹp, ta phải nỗ lực cố gắng và bền chí trong việc thực thi giáo huấn của Chúa, đồng thời luôn biết tỉnh thức trong việc thanh tẩy đời sống và thánh hoá bản thân để sẵn sàng đợi giờ Chúa đến.
Rút kinh nghiệm nơi người Do Thái, ta không được ỷ lại và tự mãn về danh hiệu của mình là người Công Giáo, con cái của Chúa để rồi, một đàng miễn trước cho mình mọi nỗ lực và cố gắng sống hoàn thiện mỗi ngày một hơn, đàng khác lại tự phụ, kiêu căng, khinh thường những người lương dân, tội lỗi …
Mệnh lệnh của Chúa ngày nay vẫn còn giá trị cho những ai muốn đi theo Chúa. Sống đức tin là không ngừng ra đi và lên đường để đến một nơi khác. Đây chính là cuộc ra đi và lên đường mà Chúa Giê-su mời gọi chúng ta dẫn bước vào. Đây chính là cánh cửa hẹp mà Ngài mở ra cho chúng ta.
Hai người lính trẻ đang nói về sự tin theo Đức Ki-tô. Một người nói: tôi không thể nói hết cho anh biết Đức Ki-tô quý báu cho tôi dường nào và đã ban cho tôi những gì. Tôi ước ao anh xung vào quân đội của Ngài.
- Tôi đang suy nghĩ về việc đó, nhưng tin theo Ngài phải từ bỏ nhiều điều, quả thật tôi còn phải tính giá đã.
Lúc ấy, một sĩ quan đi qua đó, nghe được câu chuyện, bèn đặt tay trên vai chàng nói rằng:
- Anh ơi! Anh tính giá của sự tin theo Đức Ki-tô sao? Nhưng có bao giờ anh tính giá của sự không tin theo Ngài chăng ?
Người tín hữu và cuộc chiến đấu với chính mình trong suốt hành trình cuộc đời để giữ những giá trị Tin Mừng.
Luôn biết nhìn về phía trước và tiến bước trong hân hoan tin tưởng.