Sám hối và vững tin vào chúa. Ảnh: CTV |
1. Tình hình hiện nay đang diễn biến rất phức tạp. Thao thức của tôi trong tình hình này là gặp gỡ Chúa để sống theo thánh ý Chúa.
2. Đang khi tôi thao thức như vậy thì có những sự kiện xảy ra lôi cuốn sự chú ý của tôi.
3. Trong số những sự kiện đó, có những hành động mạnh mẽ và dịu dàng trong lương tâm tôi, thí dụ những hình ảnh về:
+ Đức cố Hồng y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
+ Cha Phanxicô Xaviê Trương Bửu Diệp
+ Thánh Phêrô Đoàn Công Quý
+ Thánh Emmanuel Lê Văn Phụng
4. Tất cả những vị trên đây đều là những người tôi thương mến cách đặc biệt. Nên khi hình ảnh các vị hiện lên trong tôi giữa lúc tình hình diễn biến phức tạp, thì tôi coi đó là những lá thư Chúa gửi cho tôi.
5. Tôi đã và đang đọc những lá thư đó trong tinh thần cầu nguyện, đặc biệt là tôi đọc dưới sự hướng dẫn của Đức Mẹ. Nội dung của những lá thư đó là:
Người Công giáo Việt Nam, khi sống đúng sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, sẽ là những tín hữu tốt của Chúa, đồng thời cũng là những công dân tốt của Tổ quốc. Họ luôn trung thành với Chúa. Họ luôn trung thành với Tổ quốc, với đồng bào.
6. Các Ngài là những lá thư mang nội dung như thế, nên đã và đang đem lại cho tôi niềm vui và hy vọng về Tin Mừng cho hôm nay.
7. Các Ngài cho tôi biết:
Tin Mừng cho hôm nay là.
+ Hãy hàn gắn những vết thương do quá khứ gần xa gây nên.
+ Hãy tránh gây những vết thương mới do vô cảm làm nên.
+ Hãy nối kết mình với các tấm lòng tốt, để cùng với họ mà tránh những vết thương.
8. Hàn gắn lại những vết thương cũ và tránh gây nên những vết thương mới, đó là việc xã hội Việt Nam đang làm trong mọi cấp bậc, trong mọi lãnh vực.
9. Hàn gắn lại những vết thương cũ và tránh gây nên những vết thương mới, đó là việc Hội Thánh Việt Nam cũng đang làm một cách mạnh mẽ dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.
10. Hàn gắn lại những vết thương cũ và tránh gây nên những vết thương mới, đó là việc mọi người Công giáo Việt Nam cần làm, trong tinh thần khiêm tốn và tín thác.
11. Khi tinh thần khiêm tốn và tín thác là do Chúa ban cho, chứ không do sự tự mãn của con người, thì sự hàn gắn vết thương cũ và tránh gây nên những vết thương mới sẽ do chính Chúa thực hiện trong tình yêu thương xót của Chúa.
12. Tới đây, tôi chợt nhớ một kỷ niệm không bao giờ quên.
Hôm đó, tôi được gặp ông Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh tại Thủ đô Hà Nội. Tôi thành thực hỏi ông liệu chính quyền Việt Nam có dụng ý lập giáo hội tự trị kiểu Trung Quốc như người ta nói không? Thì ông Nguyễn Văn Linh trả lời:
“Việt Nam là Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam là của Việt Nam. Chúng tôi không là Trung Quốc.”
“Nếu ai hay nhóm nào tại Việt Nam muốn lập giáo hội tự trị như Trung Quốc, thì chúng tôi sẽ cấm. Chúng tôi luôn kính trọng Tòa Thánh Vatican. Chúng tôi luôn hy vọng ở Hội đồng Giám mục Việt Nam.”
13. Những lời trên đây được ông Nguyễn Văn Linh, vị lãnh đạo đất nước Việt Nam lúc đó nói với tôi một cách thân tình, đã làm tôi càng thêm vững tin vào tương lai.
14. “Hãy vững tin vào Chúa”, đó cũng là nội dung tôi đang đọc được nơi nhiều người Công giáo tại Việt Nam hôm nay.
Họ là những lá thư sống động Chúa gửi cho tôi. Xin tạ ơn Chúa giàu lòng thương xót.
15. Chắc chắn Satan sẽ tìm mọi cách, để tôi và những người tin vào Chúa, thôi đừng tin vào Chúa. Biết thế, nên chúng ta càng tỉnh thức và cầu nguyện.
16. Riêng tôi, tôi bám chặt lấy Đức Mẹ Maria. Xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa cho tôi và những người thân của tôi được luôn vững tin vào Chúa. Tình hình càng nguy hiểm, chúng tôi càng bám vào Đức Mẹ, càng cần phấn đấu.
17. Trên đây là nội dung của những lá thư sống động Chúa gửi cho tôi ngay chính hôm nay, ngay chính lúc này.
18. Chính lúc này, tôi cảm thấy mình mang nhiều đau đớn và như đang rơi vào cảnh cô đơn, bị bỏ rơi, đầy sợ hãi. Nhưng tôi lại được Đức Mẹ an ủi, bằng sự cho tôi nhớ lại lời Kinh Thánh nói về Chúa Giêsu.
“Người đã mang lấy các tật nguyền của tôi. Và gánh lấy các bệnh hoạn của tôi.” (Mt 8,17).
Lời Kinh Thánh trên đây đem lại cho tôi niềm tin vững vàng vào lòng thương xót Chúa.