Chúng ta đã bước vào Phụng vụ của Tuần 16 trong mùa thường niên năm B. Bài Tin Mừng thuật lại cảnh họat động rao giảng của Chúa Giêsu và các tông đồ, một công việc xem ra khá tất bật và liên tục, hầu như không có thời gian cho sự nghỉ ngơi và ăn uống, trước một đám dân đang khao khát Lời Chúa và bơ vơ không người chăn dẫn.
Bài Tin Mừng của Chúa nhật hôm nay diễn tả cho chúng ta thấy lòng yêu thương nhân lành của Chúa Giêsu, vị Tông đồ kiểu mẫu, đã được biểu lộ qua cử chỉ săn đón các tông đồ đi truyền giáo trở về và qua lòng trắc ẩn xót thương đối với đám đông dân chúng theo Người.
“Khi ấy các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu”: Sau thời gian được sai đi làm công tác truyền giáo ( Mc 6, 7 - 13 ) nay các tông đồ trở về. Thầy trò bên nhau, tay bắt mặt mừng.
“Và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy”: Đây có thể xem như là các tông đồ báo cáo với Thầy mình về những công việc các ông đã làm sau một ngày ra đi rao giảng.
“ Người liền bảo các ông : các con hãy vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”: Điều này nhấn mạnh rằng Chúa muốn bảo các tông đồ sống riêng với Người xa hẳn đám dân chúng để có bầu khí tương giao mật thiết hơn với Người và với nhau.
Ngoài ra, Người còn lưu ý riêng đến chính bản thân các ông. " Các con hãy nghỉ ngơi một chút " chứng tỏ rằng Người săn sóc cách riêng đến chính bản thân cộng sự viên của mình.
“Vì lúc ấy kẻ đến người đi tấp nập đến nỗi” :Chuyến công tác truyền giáo của các tông đồ xem ra có kết quả tốt, nên dân chúng tuôn đến với Chúa Giêsu để nghe Người. Vì vậy ở đây cho chúng ta thấy hiệu quả đích thực của việc tông đồ là làm cho người ta thao thức đến với Chúa và gặp được Người.
“Vậy các ngài xuống thuyền chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh”: Ý định của Chúa Giêsu là muốn có bầu khí yên tĩnh, tránh xa sự ồn ào... để Thầy trò sống thân mật và trao đổi tâm sự với nhau nhất là để Thầy có thể nói dễ dàng với các tông đồ. Vì vậy các ngài mới chèo thuyền đến một nơi vắng vẻ. Một nơi tách xa khỏi đám đông dân chúng đang ồn ào.
“Lúc ra khỏi thuyền Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương”: Thấy dân chúng thật đông : dù đã tránh đi nơi vắng vẻ, nhưng dân chúng vẫn kéo đến đông, điều này chứng tỏ dân chúng rất tha thiết với Chúa, và chính sự tha thiết này đã đánh động lòng trắc ẩn của Chúa.
Ở đây diễn tả lòng thương xót của Chúa Giêsu đối với đám đông dân chúng. Tâm tình thương xót này của Chúa Giêsu thường tỏ lộ trong khi Người đi rao giảng ơn cứu độ của Người. Vì lòng thương cảm, Người đã : Chữa lành hai người mù (Mt 20,34); Trả lại đứa con cho bà goá Naim (Lc7,13) khi làm cho anh ta sống lại từ cõi chết
Qua bài Tin Mừng hôm nay, phụng vụ muốn nêu cao lòng thương xót của Thiên Chúa, một đàng cho chúng ta tín nhiệm vào Ngài, đàng khác để nêu gương cho những người sống đời tông đồ cũng phải thể hiện lòng thương xót qua công việc tông đồ của mình.
Động lòng trắc ẩn đối với dân chúng : nhận ra nhu cầu " đói " của ăn nơi dân chúng, Chúa Giêsu đã từ bỏ ý riêng " Đi ở riêng với các tông đồ " để lo giảng dậy cho dân chúng. Trong công việc tông đồ của chúng ta cũng cần phải biết hy sinh ý riêng, việc riêng để lo cho việc chung, lo cho phần rỗi các linh hồn.
Khi truyền cho các tông đồ vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút, Chúa muốn các tông đồ phải có thời gian tĩnh dưỡng tinh thần. Đòi hỏi người tông đồ phải có thời gian tĩnh dưỡng đó là thời gian tĩnh tâm cầu nguyện và thẩm định lại những biến cố, những công việc đã sống và đã làm.
Các tông đồ trở về tường trình với Chúa mọi việc : chúng ta cũng phải tường trình với Chúa trong những buổi tĩnh tâm, những giờ cầu nguyện, xét mình về đời sống tinh thần và công việc của mình.
Biết tỏ lòng khao khát Chúa bằng cử chỉ tha thiết đi tìm Chúa, lắng nghe Chúa giảng dậy, ở lại với Chúa trong những việc đạo đức.
Câu chuyện minh họa : Có hai người khách bước vào tiệm nữ trang, sua khi chiêm ngưỡng các viên đá quý đủ loại, họ để ý thấy có một viên ngọc không bóng láng.
Họ hỏi : tại sao lại để nó ở đây ? viên đá này chẳng có gì đáng chú ý cả. Người chủ tiệm bèn cầm nó lên và nắm chặt trong lfng bàn tay, vài phút sau viên đá trở nên sáng bóng và lấp lánh muôn mầu kỳ diệu. Hai người khách ngạc nhiên trước điều kỳ diệu ấy và gạn hỏi người chủ tại sao lại như thế ?
Người chủ trả lời : đây là viên đá mắt mèo, được gọi là viên đá thiên cảm, nên khi có một bàn tay nóng ấm chạm vào thì nó sẽ phát sáng.
Cũng thế, ở trên thế giới này, còn vô số những người nghèo bị bỏ rơi, bị quên lãng… họ chính những viên đá su xì, không bóng đang cần những bàn tay thiện cảm của nhân loại.
Là những người tín hữu bước theo Chúa Kitô, chúng ta được mời gọi luôn biết rung cảm và nhạy bén trước những khó khăn và đau khổ của người khác và có một hành động cụ thể.