1.
Càng về già, càng đau yếu, tôi càng bám vào Đức Mẹ Maria.
Đức Mẹ ở bên, tôi cảm nhận thấy rất rõ điều này: Mẹ nhạy cảm lạ lùng.
Mẹ đọc thấy những gì tôi thao thức.
Mẹ nắm bắt được những gì là cần thiết nơi tôi, từng chi tiết nhỏ.
2. Mẹ không nói, nhưng dần dần Mẹ giúp tôi hiểu: người môn đệ Chúa phải hết sức tránh xa thói vô cảm.
Mẹ dẫn tôi nhìn lại cảnh Chúa Giêsu đã khóc thương thành Giêrusalem xưa. Chúa vừa khóc vừa nói: “Đã bao lần Ta muốn tập hợp con cái các ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh, mà các ngươi đã không chịu.
Thì này, nhà các ngươi sẽ sẽ bị bỏ hoang. Từ nay các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa.” (Mt 23,37b-39a)
3. Qua cảnh Chúa khóc thương thành Giêrusalem với những lời trách thảm thương trên đây, tôi hiểu thành Giêrusalem lúc đó đã quen sống vô cảm. Vô cảm đó sẽ đưa tới diệt vong.
4. Với cảnh Chúa Giêsu khóc thương thành Giêrusalem, Đức Mẹ dạy tôi hai điều:
Một là hãy tránh xa thói sống vô cảm.
Hai là hãy vun trồng đức tính nhạy cảm.
5. Cho đến lúc này, Đức Mẹ vẫn giúp tôi học hai điều trên đây:
Tránh vô cảm.
Vun trồng nhạy cảm.
Học hai điều đó không dễ chút nào. Hơn nữa, càng học, càng cảm thấy mình quá yếu, quá thiếu.
6. Nhưng đồng thời tôi lại cảm thấy vui, vì cảm nhận được hương vị thơm tho ngọt ngào của tình Mẹ dành cho tôi là đứa con bé nhỏ của Mẹ.
7. Nhất là lúc này, khi cuộc sống trở thành mong manh, làn ranh giữa sự sống và sự chết chỉ là gang tấc, tôi thấy vô cảm là hết sức nguy hiểm, nhưng nhạy cảm đúng như cần lại là điều cực kỳ khó.
8. Nhận thức trên đây đang giúp tôi vững tin vào Chúa.
Tin vào Chúa một cách đơn sơ, một cách tuyệt đối, đó chính là cách tôi tránh vô cảm và vun trồng nhạy cảm.
9. Tôi tin tuyệt đối vào Chúa, vì Chúa là mục tử nhân lành.
Chúa đã phán:
“Tôi là mục tử nhân lành… Tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.” (Ga 10,14-15)
“Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được. Nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình.” (Ga 10,18a)
10. Như vậy, Chúa Giêsu đã rất tránh xa vô cảm, nhưng đã hết sức nhạy cảm trong đối xử với đoàn chiên.
11. Là môn đệ Chúa Giêsu, tôi hết sức học theo gương Chúa. Và đó là niềm vui của tôi.
12. Nhiều môn đệ Chúa tại Việt Nam hôm nay cũng đang đi theo gương Chúa như vậy. Họ đang an ủi tôi, và khuyến khích tôi đi theo họ.
Tránh vô cảm, vun trồng nhạy cảm.