Suy niệm
Chúa Giê-su loan báo thành Giêrusalem sụp đổ và hướng biến cố này về ngày cánh chung.
Ngày thành thánh Giêrusalem sụp đổ, cũng là điềm tiên báo cuộc phán xét trong ngày chung thẩm.
Biến cố Giêrusalem sụp đổ được trình bày như những hậu quả của một thiên tai, làm chuyển động cả tinh tú và làm cho cả nhân loại náo loạn, khiếp sợ. Khi mô tả như vậy, thánh sử Luca không nhất thiết loan báo ngày tận thế mà chỉ muốn diễn tả theo lối hành văn lúc bấy giờ và trình bày biến cố đó như một giai đoạn quyết liệt trong việc thiết lập nước Thiên Chúa ở trần gian.
“bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người…” Hội Thánh khai mạc từ khi Chúa Giê-su sống lại, và Hội Thánh ở trần gian sẽ kết thúc vàongày Chúa lại đến trong ngày cánh chung.
Trong tự nhiên và trong chính bản thân nơi mỗi con người luôn xảy ra sự giằng co giữa hai thực tại: phải-trái, sáng-tối, ngày – đêm, thiện –ác, tốt –xấu…
Chúa Giê-su đã đưa ra hai hình ảnh về ngày Nước Thiên Chúa đến, về ngày Ngài ngự đến. Trong ngày đó, quyền lực tự nhiên dữ dội: biển gầm, sóng gào thét, mặt trời, mặt trăng ra tối tăm… người ta sợ hãi đến siêu hồn bạt vía. Một hình ảnh trái lại là hình ảnh Con Người ngự đến trên đám mây, đầy uy quyền và vinh quang, trong tình yêu thương nhân loại.
Chúa Ki-tô, Ngài là đường là sự thật và là sự sống. Ngài trở nên duyên cớ cho thế gian vấp phạm, bởi Ngài không thuộc về thế gian, không theo thói thế gian. Ngài là Thiên Chúa tình yêu và chân thật, Ngài đến để lập lại trật tự trần gian; lấy lại thế giá cho con người mà bấy lâu nay thuộc về thế gian, thuộc về sự dữ. Chính lẽ đó, thế gian, sự dữ đã lên tiếng, đã vẫy vùng để dành lại những gì mình đã mưu mô chiếm được. Nhưng không thể được, chính Thiên Chúa đã thắng thế gian, đã thắng quyền lực sự dữ trong vinh quang. Cảm tạ Chúa vì đã cứu chúng ta ra khỏi quyền lực sự dữ, khỏi vũng tội lỗi của ma quỷ.
Một ngày nọ, Chúa và quỷ Satan trò chuyện với nhau. Satan lúc đó từ vừa vườn địa đàng trở về, mặt hân hoan và rất kiêu hạnh , nó nói: Chúa Giê-su này, ta vừa bắt trọn ở loài người ở dưới đó một cách quá dễ dàng, ta giương ra một cái bẫy, dùng mồi mà ta biết loài người không thể từ chối, quả nhiên ta bắt được tất cả.
Chúa Giê-su hỏi: ngươi làm gì họ bây giờ?
Satan rung đùi nói: ồ, vui lắm Chúa ơi! Ta sẽ dạy cho họ thương nhau rồi ghét nhau. Kết hôn rồi ly dị. Làm bạn rồi thù nghịch. Dạy họ cách làm vũ khí để tiêu diệt nhau. Nghĩ đến đó là ta thấy thích thú rồi.
Chúa Giê-su hỏi: sau cùng thì ngươi làm gì họ?
Satan không ngần ngại trả lời: ồ, thì ta giết họ chết đi chớ gì!
Chúa Giê-su bảo: nếu có ai muốn mua họ thì nhà ngươi có bán hay không? Bán với giá nào ?
Satan ngần ngừ rồi trả lời: ồ, ai mà mua bọn người làm gì! Bọn chúng xấu xa lắm, Chúa cứ mua họ về là biết ngay! Họ kgông thích Chúa đâu, họ ghét Chúa, họ sẽ nhổ trên mặt Chúa, sát hại Chúa, thật sự là Chúa không nên mua bọn họ để làm gì cả.
Chúa Giê-su im lặng và dường như không nghe Satan nói gì cả, Ngài nhắc lại: bao nhiêu thì ngươi chịu bán? Giá đó là giá nào?
Satan nhìn Chúa Giê-su cười lên một tiếng ngạo nghễ rồi gào lên: bao nhiêu à? Tất cả đau thương, nước mắt và máu của Ngài, bằng lòng chưa?
Chúa Giê-su không nói gì cả, và Ngài đã nhập thế và trả giá trên thập tự giá với đau thương nước mắt và máu, Ngài đã trả bằng chính sinh mạng của Ngài, để rồi Ngài tự tay mở rộng cửa lồng cho chim bay thoát ra. Nhân loại nhờ giá trả của Chúa mà được tư do, nếu ai bằng lòng bước ra khỏi cánh cửa tù ngục tội lỗi và bước vào đồng cỏ tươi mát.
Bài học suy tư
Có hai con đường chúng ta phải chọn lựa hoặc theo thế gian hoặc theo Thiên Chúa.
Ý tưởng đẹp :
Con người chỉ hạnh phúc khi sống trong tình yêu của Chúa.