Đức Giám mục Gioan Baotixita Bùi Tuần mừng 60 năm linh mục tháng 7/2015. Ảnh: TL |
1. Tôi được thụ phong linh mục ngày 02/7/1955, tại Hồng Kông.
Tôi dâng lễ mở tay ngày 11/7/1955 tại Long Phước Thôn, Việt Nam.
2. Trước thánh lễ, tôi quỳ xưng tội với cha Minh Đăng. Ngài khuyên tôi một điều quan trọng, đó là ơn trở về, đại khái ngài nói: “Linh mục thường hay khuyên người ta trở về với Chúa. Nhưng chính linh mục cần ơn đó hơn cả. Chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau được ơn biết đón nhận ơn trở về. Bởi vì Chúa ban ơn đó, nhưng rất nhiều người đã không đón nhận. Riêng các linh mục chúng ta dễ rơi vào loại người khó trở về. Bởi vì không nhận biết mình cần trở về”.
3. Hôm nay, nhìn vào chính mình, tôi thấy lời cha Minh Đăng khuyên tôi thực là thấm thía.
Vì thế, kỷ niệm ngày thụ phong linh mục, tôi thường cảm tạ Chúa đã ban cho tôi ơn trở về, và cũng xin Chúa tiếp tục ban cho tôi ơn trở về.
4. Thú thực là tôi không mấy khi cảm tạ Chúa, vì ơn Chúa đã chọn tôi. Bởi vì biết bao trường hợp, người được Chúa chọn mà vẫn ra hư. Như trường hợp ông Giuđa Ítcariốt, kẻ được Chúa chọn, nhưng rồi hư hỏng bán Chúa, mà không biết đón nhận ơn trở về, mặc dầu Chúa sẵn sàng ban ơn đó.
5. Khác với trường hợp thánh Phêrô, ngài được Chúa chọn, nhưng cũng có lúc đã ra hư vì chối Chúa. May mà ngài biết đón nhận ơn trở về, khi ngài nhìn thấy Chúa nhìn ngài với bao xót thương.
6. Trở về với Chúa là một ơn Chúa ban. Có người đón nhận, có người không. Chính tôi, nhìn lại chuyến đi đời mình, tôi thấy nếu thiếu ơn Chúa, tôi cũng có lúc dễ rơi vào tình trạng không biết đón nhận ơn trở về. Nhất là do chủ quan, quen theo ý riêng mình, đang khi trở về thực chất là trở về vâng phục thánh ý Chúa, chứ không phải bắt Chúa phải theo ý chúng ta.
7. Nguy hiểm hơn nữa, là khi kỷ niệm thụ phong linh mục, chúng ta lại quá chủ quan, xin tạ ơn Chúa vì đã ban cho chúng ta ơn xác hồn trắng tinh. Điều đó thực là quá đáng và cũng mâu thuẫn, bởi vì ngày nào cũng thú nhận mình đã phạm tội nhiều.
8. Trở về với Chúa, đó cũng là những lời tâm sự, mà một vài linh mục khi hấp hối đã nói với tôi, và xin tôi cầu nguyện cho các ngài được ơn đó. Bởi vì các ngài cho biết là không thiếu trường hợp Satan tấn công các ngài dữ dội, nó cố gắng lôi kéo các ngài trở nên cứng lòng, không muốn trở về với Chúa.
9. Riêng tôi, tôi luôn coi đời mình là một chuyến đi trở về với Chúa. Phải trở về từng ngày, từng giờ, từng phút.
10. Trước đây, khi còn khỏe, mấy lần được đến Ars viếng cha thánh Gioan Vianney, tôi mới thấy cha thánh coi việc trở về với Chúa là quan trọng đến thế nào. Ngài khuyên người ta trở về với Chúa và chính ngài trở về với Chúa một cách khiêm nhường khôn tả.
11. Trở về với Chúa cũng là điều tôi học được nơi Đức cha cố Micae Nguyễn Khắc Ngữ kính yêu.
Đối với Đức cha cố Micae, trở về với Chúa là luôn hướng lòng mình về Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên Thánh giá. Tượng nhỏ bằng nhôm Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên Thánh giá luôn để ở đầu giường ngài, ngài hay nhìn lên đó, để dọn mình chết trong tâm tình trở về với Chúa.
12. Tượng đó nay để ở đầu giường tôi. Tôi hay nhìn lên tượng nhỏ đó và cùng với Chúa Giêsu mà nói với Chúa Cha: “Con xin phó thác linh hồn con trong tay Cha”. Tôi cùng với Chúa Giêsu trên Thánh giá, mà trở về với Chúa Cha, trong tâm tình vâng phục thánh ý Chúa Cha. Vâng phục thánh ý Chúa không hề là chuyện dễ. Tôi cầu xin ơn đó hằng ngày.
13. Ơn trở về, đó là ơn tôi cảm tạ Chúa, và cầu xin Chúa, trong những ngày kỷ niệm thụ phong linh mục và Giám mục. Tôi cũng cầu xin ơn đó cho mọi linh mục gần xa.
14. Tôi đang trở về với Chúa. Trở về với Chúa, thiết tưởng cũng sẽ là trở về với từng người anh chị em, mà tôi yêu thương gắn bó. Tất nhiên cũng sẽ là trở về với giáo phận, với Hội Thánh địa phương, và với quê hương Việt Nam yêu dấu.
15. Ơn trở về, đó là ơn Đức Mẹ Maria đã, đang và sẽ luôn cầu bầu cho tôi là đứa con yếu đuối, hèn mọn.
Mẹ cho tôi biết ơn trở về luôn đi kèm với yêu thương, đau khổ và sám hối.
Tôi trở về, vì tôi yêu.
Tôi trở về, mặc dầu tôi phải khổ. Khổ mà vui.
Tôi trở về, vì tôi sám hối ăn năn.
Tôi yêu, tôi khổ, tôi sám hối không chỉ một mình, mà luôn có Mẹ ở bên. Mẹ dành cho tôi một chỗ đặc biệt trong trái tim Mẹ.