2.
Tôi tha thiết hỏi Chúa tại sao như vậy. Chúa đã thương trả lời tôi. Vắn tắt là:
Trong nhân loại, vẫn có nhiều người được cứu. Còn những người không được cứu, thì lỗi tại họ, chứ không do Chúa. Cụ thể, họ là những ai? Điều đó thuộc quyền Chúa. Đừng ai cho mình được quyền xét đoán, kẻo sẽ kiêu ngạo, gây hại cho chính mình.
3.
Chúa cứu là Chúa giới thiệu con đường dẫn vào Nước Chúa. Con đường đó và Nước Chúa là chính Đức Giêsu Kitô.
Phải ở bên Đức Giêsu Kitô. Và phải ở trong Đức Giêsu Kitô, thì sẽ được cứu.
Để được gọi là ở bên và ở trong Đức Giêsu Kitô, thì phải hiểu đúng hoàn cảnh cuộc sống của Người và phải dám bước vào cuộc sống của Người.
Không chịu hiểu đúng và không dám bước vào cuộc sống của Đức Giêsu Kitô, thì không được cứu. Những ai như vậy thì phải chịu trách nhiệm về sự mình không được cứu.
4.
Không chịu hiểu đúng cuộc sống mà Đức Giêsu Kitô chọn để thực hiện công cuộc cứu độ, là một thói quen rất thường nơi tôi và nơi rất nhiều người.
Cuộc sống của Đức Giêsu Kitô đã chọn, để thực hiện công cuộc cứu độ, là khiêm nhường, khó nghèo, bác ái, kiên trì. Hãy nhìn ngắm Người nơi hang đá Bêlem. Hãy nhớ lại dụ ngôn hạt cải bé nhỏ chôn vùi dưới đất.
Thế nhưng, nhiều lúc tôi cũng như nhiều người theo Chúa, lại hiểu cuộc sống theo Chúa Giêsu qua một cái nhìn khác. Như theo Chúa, để tìm quyền chức, địa vị, thành công trước mắt. Như theo Chúa, để xây dựng cho riêng mình những hào quang đạo đức giả.
5.
Không chịu hiểu đúng, không muốn hiểu đúng là một hiện trạng đã thành thói quen trong lịch sử Hội Thánh tại nhiều nơi, xưa cũng như nay.
6.
Thêm vào thói quen đó, lại còn thói quen, cho dù hiểu đúng, nhưng lại không dám bước vào con đường Nước Chúa. Bởi vì để bước vào, thì phải dám hy sinh. Hy sinh của cải, hy sinh mọi sự, hy sinh đến cả sự sống của mình.
7.
Chúa dạy tôi hãy nhìn Chúa Giêsu ở hang đá Bêlem và hãy ngắm nhìn Chúa Giêsu trên núi Calve. Rồi hãy nhớ lại lời thánh Phaolô sau đây:
“Đức Giêsu Kitô, vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa.
Nhưng Người đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế.
Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây Thánh giá” (Pl 2, 6-8).
Phải dám bước vào Nước Chúa bằng những hy sinh trên đây, đó là điều tôi và rất nhiều người đã thường thực sự không dám.
8.
Nhận biết mình đã không hiểu đúng và đã không dám bước vào con đường theo Đức Kitô, đó là bước đầu cần thiết, mà Chúa dạy tôi hãy thực hiện, để đón ơn Chúa Giáng sinh năm nay.
Ơn Chúa thực là phong phú là bao la. Nhưng Chúa không ép buộc. Chúa để tự do. Tôi cần biết đón nhận.
9.
Tôi đón nhận Chúa bằng sự đón nhận những sự thực về tôi. Sự thực về tôi có phần là ánh sáng, có phần là bóng tối. Cũng như sự thực về Hội Thánh của tôi, sự thực về thế giới của tôi, cũng có điều tốt, cũng có điều xấu.
10.
Tôi đón nhận những sự thực đó với lòng khiêm nhường sám hối, tạ ơn và phó thác.
Tôi tin Chúa là Đấng cứu độ giàu lòng thương xót, sẽ cứu tôi và mọi người muốn đón nhận Chúa.
11.
Niềm tin của tôi đòi tôi phải tỉnh thức và cầu nguyện. Lúc này, hơn bao giờ hết, tôi phải cầu nguyện rất nhiều và phải tỉnh thức rất nhiều. Bời vì tình hình hiện giờ đang diễn tiến rất phức tạp.
Cho dù tình hình sẽ rất phức tạp và nguy hiểm đến đâu, tôi vẫn tin vào Chúa.
Cho dù chính tôi là rất yếu đuối, rất hèn hạ, rất tội lỗi, tôi vẫn tin vào Chúa.
Tôi tin Chúa có cách để cứu tôi và cứu tình hình, một cách nào đó, mà tôi không dám ngờ.
12.
Niềm tin của tôi luôn là trong lĩnh vực đức tin. Nhưng rất nhiều khi, niềm tin do đức tin cũng đã được hỗ trợ bởi những kinh nghiệm, mà tôi cảm nghiệm được.
Cảm nghiệm về Chúa là những cảm xúc như được nhìn thấy, như được sờ thấy, như được nghe thấy, như được gặp gỡ thân mật.
13.
Cảm nghiệm chung nhất của tôi về Chúa là sự tôi cảm thấy Chúa rất gần gũi và rất ngọt ngào. Không phải thường xuyên, nhưng rất nhiều trường hợp, đặc biệt là những trường hợp bị thử thách, tôi đã thấy Chúa rất gần bên tôi.
14.
Những trường hợp bị thử thách nên nói hơn cả, là những trường hợp tôi phải chiến đấu với chính mình và với những áp lực của Satan và thế gian xấu. Chiến đấu để trung thành với Chúa luôn là niềm vui đối với tôi, nhưng niềm vui ấy cũng luôn đòi phải chấp nhận đớn đau.
15.
Với những chia sẻ trên đây, tôi chỉ mong nói lên được một chút rất nhỏ niềm vui và niềm hy vọng của tôi trong ngày lễ Noen năm nay, khi tuổi đời tôi đã tương đối dài, với 90 lần được Noen gửi gắm vào lòng thương xót Chúa.
Lòng thương xót Chúa dạy tôi một điều quan trọng, để được cứu mình và để cứu người khác. Điều đó là hãy yêu thương một cách khiêm nhường.
Nhìn vào hang đá Belem, tôi thấy Chúa Cứu Thế đã yêu thương một cách rất khiêm nhường. Ở sự Người trở nên bé nhỏ, khó nghèo, và như con chiên dâng mình chịu sát tế, để đền tội thay cho nhân loại.
Yêu thương như thế là điều khó. Khiêm nhường như thế là điều quá khó.
Tuy rất khó, tôi tin Chúa sẽ giúp tôi được phần nào theo gương của Người.
Xưa, Đức Mẹ và thánh Giuse đã noi gương Chúa Cứu Thế, mà yêu thương một cách khiêm nhường. Xin Hai Đấng giúp tôi được một chút như các Ngài. Trong niềm tin và hy vọng, tôi ngợi khen và cảm tạ Chúa là Đấng Cứu Độ đang đến tìm tôi là kẻ tội lỗi
Long Xuyên, ngày 6/12/2016
ĐGM GB. BÙI TUẦN