Các luật sĩ và biệt phái đã từng nghe Đức Giêsu giảng dạy và chứng kiến nhiều phép lạ Người đã làm, nhưng họ không nhận ra thân thế của Người là Đấng Cứu Thế. hơn nữa, theo sách Khải Huyền đang thịnh hành lúc bấy giờ, Nước Trời sẽ có kèm theo các dấu chỉ trên không trung, vì thế một số biệt phái và luật sĩ xin Chúa Giêsu làm một dấu lạ trên trời để họ tin vào Người. Chúa Giêsu nhìn thấy: quả thật, họ đại diện cho cả một thế hệ gian ác, bất trung với Thiên Chúa, chỉ tò mò về những việc phi thường mà không có lòng tin.
Bài Tin Mừng hôm nay ghi lại câu chuyện chung quanh dấu chỉ Giona, để trình bày về niềm tin như một ân huệ chứ không phải niềm tin do điều kiện.
Dựa theo quan niệm chung của người Do Thái thời đó, các luật sĩ và biệt phái đòi Đức Giêsu là dấu lạ nhãn tiền.
“Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giona. Cũng như xưa tiên tri Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba đêm ngày như vậy”. Họ đòi Đức Giêsu làm một dấu lạ. Qua đòi hỏi này, không phải họ chỉ muốn có bằng chứng rõ ràng để tin Người là Thiên Sai thật, mà sâu xa hơn, họ có ý khiêu khích, thách thức Người. Bởi vì họ vừa không tin trong lòng ngay từ đầu vừa cho là các phép lạ người làm chưa đủ thuyết phục họ. Ngoại tình: Đức Giêsu phiền trách thế hệ những kẻ sống vào thời Người là “ngoại tình”, nghĩa là thế hệ hư đốn, cứng tin, bất trung với Giao Ước giống như người vợ ngoại tình, bất trung với chồng.
Trong cùng một hoàn cảnh, người thì chúc tụng, cảm tạ và tin yêu Chúa; người thì khước từ, ngạo mạn, nguyền rủa Thiên Chúa. Thời Chúa Giêsu cũng vậy, lời giảng dạy của Chúa Giêsu thu hút rất nhiều người, nhưng cũng không thiếu những kẻ chống đối Ngài. Ngài đã làm không biết bao nhiêu phép lạ, những kẻ tin cũng nhiều và những kẻ mù quáng chống đối Ngài cũng không ít.
Vâng phục là lắng nghe, và lắng nghe để nhận ra tiếng nói. Con người sẽ không nhận ra tiếng nói của Thiên Chúa, nếu không biết lắng nghe. Thiên Chúa không ngừng nói với con người, Ngài nói qua muôn kỳ công trong vũ trụ, Ngài nói bằng âm thanh, ngài cũng nói bằng sự thinh lặng. Chỉ có một cõi lòng biết lắng nghe mới có thể nhận ra được tiếng nói của Ngài. Chỉ có con mắt mở rộng mới nhận ra được dấu vết của Ngài ở khắp mọi nơi và mọi lúc. Chỉ có niềm một tin siêu nhiên mới nhận ra những phép lạ đang diễn ra từng giây phút trong cuộc sống con người.
Câu chuyện minh họa: Ngày 20.7.1959 là ngày kỷ niệm con người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng, hằng triệu người trên thế giới đã chứng kiến giây phút lịch sử, Neon Amstrong và hai phi hành gia khác của Hoa Kỳ đã đáp xuống mặt trăng, thực hiện bước nhảy vọt vĩ đại nhất trong thề kỷ 20. Nhiều người cũng được chứng kiến giây phút cảm động nhất khi con người đặt bước chân đầu tiên trên mặt trăng ấy đã gởi một sứ điệp đi khắp thế giới và dâng lời chúc tụng, cảm tạ Thiên Chúa.
Trước đó tám năm, một bước nhảy vọt lịch sử khác đáng chú ý không kém, đó là lần đầu tiên Gargarine lái phi thuyền Spoutnik đi vào không gian và bay xung quanh quỹ đạo trái đất. Nhưng trái với thái độ khiêm tốn và niềm tin của một Neon Amstrong, nhà du hành vũ trụ đầu tiên của Nga là ông Gargarine đã có một thái độ hoàn toàn ngạo mạn. Khi trở về trái đất, một trong những tuyên bố đầu tiên của ông là: “Tôi đã đi khắp vũ trụ nhưng không hề thấy Thiên Chúa đâu cả?”
Người Kitô hữu đúng nghĩa là người luôn tin tưởng phó thác vào Chúa. Vậy mỗi người chúng ta có luôn tín thác, và tin rằng Thiên Chúa luôn hiện diện trong mọi biến cố của cuộc sống chúng ta không?
Hãy luôn nhớ rằng: Hạnh phúc không chỉ là nụ cười mà còn là giọt nước mắt trên bờ vai tin cậy.