Suy tư - Chia sẻ

Đức Kitô niềm hy vọng của chúng ta

Cập nhật lúc 12:30 24/06/2024
Chúa nhật XIII thường niên - năm B; Bài đọc 1: Kn 1:13-15, 2:23-24; Bài đọc 2: 2Cr 8:7, 9, 13-15; Tin Mừng: Mc 5:21-43
“Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.
“Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.

Theo Sách Sáng Thế, Thiên Chúa dựng nên mọi sự đều tốt lành, và Ngài mong muốn cho mọi loài tồn tại; nhưng con người luôn phải đương đầu với đủ loại đau khổ và cái chết. Câu hỏi được đặt ra: Đâu là nguyên nhân của đau khổ và cái chết? Thiên Chúa tạo dựng con người theo hình ảnh của Ngài, và muốn cho con người được sống trường sinh bất tử. “Chính vì quỷ dữ ganh tị mà cái chết đã xâm nhập thế gian. Vì con người lạm dụng quyền tự do để bất tuân lệnh Thiên Chúa và nghe lời quỷ dữ, Những ai về phe nó đều phải nếm mùi cái chết.” (Bđ 1 sách Khôn ngoan)
Cain giết em mình là Abel, Lụt Hồng Thủy là hậu quả của tội lỗi con người đã xúc phạm đến Thiên Chúa quá nhiều; việc xây tháp Babel không thành vì Thiên Chúa làm cho con người không hiểu nhau... 
Trước khi phạm tội, con người sống chung với muông thú. Sau khi phạm tội, chúng rời xa con người. Nọc độc của rắn lửa hay bò cạp, phản ứng hung hăng của muông thú, các thiên tai, động đất, bão lụt... đều là những hậu quả từ sự phạm tội của con người. Con người sống bất hòa với nhau, không còn sống  hài hòa mà lại hủy hoại môi trường thiên nhiên… Chính Đức Kitô là Đấng Thiên Sai, là niềm hi vọng của chúng ta, giúp con người quay trở lại, làm hòa với Thiên Chúa
Trong Tin Mừng Marco, một bà bị băng huyết 12 năm, bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác. 
Bà cảm thấy xấu hổ khi phải thú nhận bệnh của bà trước đám đông, bà cũng muốn tránh cho Chúa khỏi phải trở nên không sạch, nên đã dự định một cách kín đáo: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu”. Với niềm tin đó, sau khi sờ vào áo Chúa, tức khắc máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. 
Đức Giêsu thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai đã sờ vào áo tôi?” Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. Chúa bảo: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.” Chắc chắn, chị sẽ chẳng bao giờ quên được những lời nói và thái độ của Đức Giêsu. Những lời nói, những thái độ ấy đã đem lại cho chị niềm tin, niềm bình an và lòng tự tín. Chúa thấu hiểu sức mạnh của lòng tin chúng ta dành cho Ngài, và Ngài sẽ ban ơn cần thiết để chữa lành. Ngài cũng thấu hiểu mọi bí mật trong tâm hồn chúng ta; vì thế, chúng ta hãy thú nhận và đừng giấu diếm chi với Chúa. 
Chúa làm cho con gái ông Trưởng Hội đường Jairus được sống lại: Là một Trưởng Hội đường, ông Giaia phải là người có danh giá và địa vị; thế mà ông lại sụp lạy công khai một nhà rao giảng mà các kinh sư và luật sĩ khinh thường. Ông khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.” Thấy niềm tin và lòng thương xót của ông dành cho con mình, Chúa Giêsu chấp nhận về nhà ông để chữa lành em bé. 
Người nhà báo con gái ông đã chết. Chúa bảo: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” Mọi người không tin Chúa Giêsu có uy quyền làm cho người chết sống lại. Họ chế nhạo Người. Người cầm lấy tay bé và nói “Này bé, hãy trỗi dậy đi!” em bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Mọi người hiện diện sững sờ, kinh ngạc. Còn em bé, khi sống lại, người đầu tiên mà em nhìn thấy là Đức Giêsu. Hơi ấm đầu tiên em cảm nhận được từ bàn tay Người, đã làm em thấy yên tâm. Ánh mắt hiền từ của Người cho em niềm tin yêu phó thác. Và thái độ của Người thật như một người cha hiền.
Người phụ nữ và em bé con ông Trưởng Hội đường đã được Đức Giêsu thương yêu vì họ đã có những phẩm chất đáng quí: đó là đức tin mạnh mẽ. Ông Trưởng Hội đường tin tưởng mãnh liệt nên đã đến tìm Đức Giêsu.
Thiên Chúa có toàn quyền trên sự chết và sự đau khổ. Hãy chạm đến người và để Người chạm đến chữa lành ta. Chúng ta phải đặt hi vọng vào Chúa và cộng tác với Người trong việc bảo vệ sự sống và tiêu diệt sự chết.
Chúa dạy chúng ta đã nhận lãnh nhưng không, cũng phải cho đi nhưng không. Trong Bài Đọc II,  Thư thứ 2 thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô, Thánh Phaolô kêu gọi người tín hữu phải có tinh thần tương thân, tương ái: Trong hoàn cảnh hiện tại, anh em có được dư giả, là để giúp đỡ những người đang lâm cảnh túng thiếu, để rồi khi được dư giả, họ cũng sẽ giúp đỡ anh em, lúc anh em lâm cảnh túng thiếu. Thánh Phaolô muốn các tín hữu biết ngài đã hy sinh rất nhiều thời gian, tài năng, và sức khỏe để giúp các tín hữu Côrintô có đức tin và hiểu biết về Thiên Chúa. Để trả ơn, họ phải hăng hái đóng góp cho các tín hữu tại Giêrusalem, để duy trì sự sống trong trận đói đang xảy ra tại đây. 
Thánh Phaolô cho ta thấy gương của Đức Kitô: Ngài nói: “Quả thật, anh em biết Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, đã có lòng quảng đại như thế nào: Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Giúp cho tha nhân, tha nhân sẽ giúp lại khi chúng ta lâm cảnh khốn khó.
Hằng ngày có nhiều lần ta đụng chạm đến Chúa hoặc Chúa đụng chạm đến ta. Ta đụng chạm đến Chúa trong khi đọc Sách Thánh. Ta đụng chạm đến Chúa khi ta rước Mình Thánh Chúa. Ta đụng chạm tới Chúa khi ta lãnh nhận các bí tích. Ta đụng chạm đến Chúa khi ta tiếp xúc với tha nhân, đặc biệt những anh chị em bệnh tật, nghèo túng, bị bỏ rơi. Nhưng những đụng chạm ấy dường như chẳng để lại dấu ấn nào trong ta. Điển hình là khi ta rước Mình Thánh Chúa. Ta trực tiếp đụng đến Chúa. Thế nhưng vì ta đã đụng đến Chúa cách hời hợt, máy móc, theo thói quen, thiếu lòng tin, thiếu tình yêu, nên đời sống ta chưa biến đổi. 
Hôm nay, ta hãy noi gương ông trưởng hội đường và người phụ nữ bị bệnh băng huyết, đến với Chúa bằng một đức tin mãnh liệt và bằng sự khiêm nhường thẳm sâu. Với đức tin và sự khiêm nhường, ta sẽ cảm nghiệm được Chúa. Chỉ cần một lần nếm cảm được tình yêu Chúa, được thấy ánh mắt nhân từ của Chúa, được lắng nghe những lời êm dịu, khích lệ của Chúa, ta sẽ chẳng còn muốn làm gì khác hơn là đền đáp tình yêu thương của Chúa.
Lạy Chúa, xin hãy ban cho con một đức tin mạnh mẽ và Đức Kitô chính là niềm hy vọng của cuộc đời con.
Linh mục Phêrô Nguyễn Khánh Đạt
Thông tin khác:
Nhạy cảm và vô cảm (24/06/2024)
Củng cố lòng tin trước mọi khó khăn (13/06/2024)
Ẩn mình trong Thánh Tâm Chúa Giêsu (13/06/2024)
Khiêm tốn và hèn mọn (06/06/2024)
Đức Giêsu đến để giải thoát và ban ơn cứu độ (06/06/2024)
Bí tích yêu thương (24/05/2024)
Đức Mẹ dạy tôi: Hãy cùng vơid Mẹ nói lời xin vâng (24/05/2024)
Tình yêu cứu độ nơi Ba Ngôi Thiên Chúa (24/05/2024)
Dổi mới của tôi là trở thành con người sám hối (24/05/2024)
Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam
Số giấy phép: 183/GP-TTĐT cấp ngày 31/05/2017. Trưởng ban biên tập: Vũ Thành Nam
Địa chỉ ban biên tập: 59 Tràng Thi, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Điện thoại: (04) 39363013 - Email: mariadohoa@gmail.com
Website ubdkcgvn.org.vn được phát triển bởi đơn vị MIP™(mCMS).
log