1. Xưa, sau khi sống lại, Chúa Giêsu đã hiện ra nhiều lần với các môn đệ của Ngài. Lần nào hiện ra, Chúa Phục sinh cũng đều chào các môn đệ của Ngài bằng lời: “Bình an cho các con.”
2. Nay, Chúa Phục sinh cũng đã nhiều lần đến với tôi. Lần nào gặp tôi, Chúa Phục sinh cũng đều nói: “Bình an cho con.”
3. Qua lời chúc đó, Chúa Giêsu cho tôi hiểu: Bình an mà Ngài chúc cho tôi là sự tôi được tha thứ. Nếu tôi biết đón nhận ơn Chúa thứ tha, thì tôi sẽ được bình an.
4. Ơn tha thứ giúp tôi nhìn nhận mình là kẻ tội lỗi, cần được Chúa thứ tha.
5. Nhìn nhận mình tội lỗi là yếu tố cần, để tôi đón nhận ơn bình an của Chúa.
6. Lúc đó, tôi càng nhìn nhận mình là kẻ tội lỗi, thì tôi càng cảm nhận Chúa gần tôi. Bởi vì tôi tin Lời Chúa phán xưa: “Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.” (Mt 9, 12)
7. Hiểu như vậy, nên khi Chúa Phục sinh cho tôi nhìn nhận mình là kẻ tội lỗi cần được tha thứ, thì tôi không còn ray rứt nữa, mà thấy có đường để giải cứu, để được an tâm, con đường đó là tin cậy nơi tình yêu thương xót Chúa.
8. Tình yêu thương xót của Chúa không những tha thứ cho tôi, mà còn ôm ấp, che chở tôi và tín nhiệm ở tôi.
9. Xưa, Chúa Phục sinh đã nói với các môn đệ của Ngài: “Bình an cho các con, như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai các con.” (Ga 20, 21)
Nay, Chúa Phục sinh cũng nói với tôi như vậy. Ngài sai tôi đi.
10. Không những Chúa Phục sinh đã nói như thế với tôi, mà Ngài cũng nói như thế với nhiều môn đệ khác của Ngài.
11. Hiểu như vậy, nên tôi biết nương tựa vào các anh em khác trên con đường được Chúa sai đi.
12. Tôi thấy số người đang được Chúa sai đi, và đang nương tựa vào nhau, hiện giờ không phải là quá ít.
13. Họ vẫn lên đường. Đường họ đi là tin cậy vào Chúa.
Riêng tôi, trên đường làm chứng cho Chúa, tôi đã gặp được Chúa trên khắp mọi nẻo đường. Như
14. Lời Chúa
Các Bí tích
Phụng vụ
Mục vụ
Tu đức
15. Ngoài ra, tôi đã gặp được Chúa trong nhiều môi trường, như:
Môi trường Văn học, Nghệ thuật
Môi trường Thiên nhiên
Môi trường Chính trị, Kinh tế.
16. Nhất là tôi đã gặp được Chúa trong các con người gần xa, mà Chúa gửi đến với tôi.
17. Tôi được gặp Chúa như thế hằng ngày hằng đêm.
18. Tôi gặp Chúa trong ý thức,
trong tiềm thức,
trong vô thức.
19. Tôi gặp Chúa, hay Chúa đến gặp tôi, tôi không biết. Nhưng tôi phân định rất rõ Satan làm mọi cách để không có gặp gỡ giữa Chúa Phục sinh và tôi.
20. Nhưng nó càng tìm cách phá, thì Đức Mẹ càng ra tay che chở chúng tôi.
21. Chúng tôi vẫn là dụng cụ bình an của Chúa, như lời Kinh Hòa Bình khẳng định.
Lạy Chúa từ nhân,
Xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người.
Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa
Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù,
Ðem thứ tha vào nơi lăng nhục
Ðem an hoà vào nơi tranh chấp,
Ðem chân lý vào chốn lỗi lầm.
Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng,
Ðể con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.
Lạy Chúa xin hãy dạy con:
Tìm an ủi người hơn được người ủi an,
Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết
Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.
Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh,
Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân,
Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ,
Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.
Ôi Thần Linh thánh ái xin mở rộng lòng con,
Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí ơn an bình.
22. Thế là dù sống dù chết, chúng ta đều được gặp gỡ Chúa Phục sinh. Ngài ban cho chúng ta ơn bình an. Ngài sai chúng ta đi xây dựng an bình.