“Một miếng ăn cho các em? Ừ, được lắm chứ!” Vừa nói anh ta vừa nâng cốc bia lên uống, rồi phùng má phun thật mạnh như tát nước vào thẳng mặt cha Clêmentê.
Thánh nhân phản ứng ra sao, vung tay quật ngã anh thợ đóng giầy xuống đất? Không, Ngài vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xẩy ra, từ từ đưa tay vào túi lấy ra chiếc khăn lau mặt và quần áo, rồi lại ung dung vui vẻ nói: “Thưa các ngài đó là phần của tôi. Còn phần của các em cô nhi viện đâu chưa thấy ?”
Lúc này anh thợ đóng giầy đang ngồi trên ghế cao bỗng té nhào xuống đất như bị một quả đấm giáng xuống trên đầu. Anh ta chẳng bao giờ dám tưởng tượng ra rằng trên thế giới này lại có một người như thế.
Một lúc hoàn hồn anh thợ giầy lồm cồm bò dậy ấp úng nói: “Tôi, tôi… sẽ gửi tặng các em một món quà”. Quả thật, sau đó anh ta tự động đi quyên góp từ những bạn bè gần xa và thân hành đến trao tận tay cho cha Clêmentê một số tiền lớn để tạ lỗi.
Qua câu chuyện cha Clêmentê, phần nào cho chúng ta thấy trên thế giới này có biết bao nhiêu người ngày đêm đang nhịn nhục hy sinh để lo cho các thiếu nhi trên khắp thế giới có được miếng cơm, được manh áo để che thân. Tất cả những người làm việc ấy có phải để được người khác khen ngợi không? Thưa không, họ làm vậy chỉ vì yêu mến trẻ em, muốn trở nên giống Chúa Giêsu mà thôi.
Tuổi thơ là thời gian tươi đẹp và đáng yêu nhất trong cuộc đời. Chúa Giêsu đã quả quyết: "Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không quay trở lại, mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời" (Mt 18,3). Chúa Giêsu rất yêu mến các trẻ em. Qua việc thương mến trẻ em này, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy trở nên như những trẻ nhỏ để xứng đáng được vào Nước Thiên Chúa. Các trẻ nhỏ được Chúa Giêsu yêu thương và đưa ra làm mẫu mực cho những ai muốn bước vào Nước Trời. Tinh thần tu đức trẻ thơ là đơn sơ, phó thác, không cậy dựa vào sức riêng, nhưng đặt trọn tin tưởng vào Chúa.
Vào thời Chúa Giêsu, người lớn thường có thái độ khinh thường trẻ em. Trẻ em không được đối xử như là những nhân vật còn non trẻ nhưng như là những sinh vật vô nghĩa. Chúng bị liệt vào hàng những kẻ sống ngoài lề luật, bị khai trừ giống như các bệnh nhân, phụ nữ và nô lệ… Theo phong tục người Do thái thời đó, những trẻ nhỏ không có địa vị, không có giá trị gì, chỉ khi nào trẻ đến tuổi 12, nó mới được nhìn nhận có chỗ đứng trong cộng đoàn. Chúa Giêsu không chấp nhận các rào chắn này : Đối với trẻ em, Ngài vẫn là sứ giả của Thiên Chúa sai đến. Ngài rộng mở vòng tay đón tiếp chúng và kêu gọi : “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng” (Mt 19,14). Tin Mừng ghi lại nhiều câu chuyện nói lên sự yêu thương, quan tâm, trân trọng của Chúa Giêsu đối với các em nhỏ. Một ông bố đem đứa con mình đến Chúa Giêsu, xin Người cứu chữa. Hãy nhìn Chúa Giê-su ở đây, ngài choàng tay ôm em bé, Chúa Giêsu động lòng thương, đã chữa lành cho em. Chúa Giêsu muốn giải thoát trẻ em khỏi mọi ràng buộc bởi các thế lực sự dữ để chúng được làm người cách trọn vẹn, bởi một lẽ đơn giản: trẻ em cũng là một con người, một hữu thể cần được trân trọng và yêu mến.
Tin Mừng thuật lại rằng: Khi thấy cha mẹ các trẻ nhỏ đem con mình tới gần Chúa Giêsu, mong được Ngài đặt tay, chúc phúc cho chúng, thì các môn đệ Chúa xua đuổi họ, ngăn cản chúng đến gần Chúa Giêsu. Thấy thái độ đó, Chúa Giêsu “bất bình”, tỏ thái độ không hài lòng với các ông và bảo: “Hãy để các trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cản chúng! Vì Nước Thiên Chúa thuộc về những người giống như chúng” (Mc 10:14)
Các cha mẹ đưa con mình đến với Chúa Giêsu, không phải như các người lớn để mong được chữa lành các bệnh tật, cũng không phải để nghe lời Chúa giảng dạy, vì tuổi nhỏ, các em chưa thể lãnh hội được, nhưng rất đơn giản, họ mong cho con mình được gần gũi, thân thiết với Chúa Giêsu, được Ngài đặt tay chúc phúc cho chúng. Sở dĩ, các cha mẹ mong muốn như thế, vì qua việc đặt tay, Chúa Giêsu có thể đụng chạm tới linh hồn, ban thêm Thần Lực Linh Thánh cho chúng là việc người phàm trần không thể làm được!
Khi thấy các trẻ em đến với Chúa, Ngài đã “Bồng ẵm các em trong vòng tay, và dặt tay chúc lành cho chúng” (Mc 10:16). Khi Chúa Hài Đồng Giêsu mới giáng sinh, Chúa đã được Mẹ Maria và Thánh Giuse bồng ẵm; và trong đền thờ Giêrusalem, ông gìa Tiên Tri Simêon cũng trìu mến bồng ẵm Chúa, thì nay, Chúa Giêsu muốn yêu thương, bồng ẵm hết mọi linh hồn đơn sơ, trong trắng, những linh hồn hoàn toàn tín thác trọn vẹn nơi Ngài với một tình yêu thương trìu mến để đem lại phúc lộc cho cuộc đời hết thảy những ai sống đời Thơ Ấu Thiêng Liêng.
Mặc dù một ngày sống với biết bao công việc bận rộn Chúa đã không khước từ trẻ thơ. Trái lại Chúa lại nói “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng”. Chúa đã yêu trẻ thơ cách đặc biệt. Có lẽ các bà mẹ hôm ấy là những người đã từng chứng kiến các phép lạ Chúa Giêsu đã làm, đã được nghe Chúa giảng dạy lòng các bà đầy thán phục và yêu mến Chúa. Các bà ao ước cho con của mình được trở nên giống Chúa Giêsu, thật khôn ngoan và dễ thương dễ mến. Vì thế họ khao khát được Chúa Giêsu xoa đầu chúc lành cho con của mình, để sau này nó có một tương lai sáng lạng tuyệt vời. Còn các bạn nhỏ ngày hôm ấy chắc hẳn là rất cảm phục Chúa và coi Chúa Giêsu như là thần tượng của mình nên muốn được tới gần Ngài, động chạm đến Ngài, được biết Ngài là một vinh dự lớn lao.
Chúa Giêsu là một con người của quần chúng, Ngài dược các bạn nhỏ yêu thích. Khác với các người nổi tiếng khác, thông thường thì để gặp một người nổi tiếng ví dụ những ngôi sao điện ảnh hay các vị nguyên thủ quốc gia thì không phải là chuyện dễ vì họ thường được bảo vệ để khỏi bị đám đông làm rầy rà. Chúa Giêsu thì ngược lại, con đường dẫn đến Chúa mở ra cho những kẻ khiêm nhường, nhỏ bé nhất, không ai là mối phiền toái cho Ngài, Ngài không bao giờ quá mệt mỏi, quá bận rộn đến nỗi không thể ban chính Ngài cho ai cần đến Ngài.
Hơn bao giờ hết Giáo hội và xã hội trên toàn thế giới ngày nay đặc biệt quan tâm đến giới trẻ nói chung và trẻ em nói riêng. Đã có rất nhiều các ban ngành đoàn thể, các hội từ thiện để chăm lo cho trẻ em được đi học, được chăm sóc sức khoẻ, không để cho trẻ em phải đi lao động sớm, tổ chức những ngày lễ riêng như ngày Quốc Tế Thiếu Nhi, mùng 1 tháng 6, ngày Tết Trung Thu cho các em vui chơi.
Ngắm nhìn bầu trời trong đêm trung thu chúng ta không thể không hát lên lời ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên và Đấng đã dựng nên nó. Đêm Trung Thu có ánh trăng sáng, ánh trăng gợi lên một sự thanh thoát nhẹ nhàng, trăng Trung Thu là trăng đẹp nhất trong năm, tết Trung Thu là tết của nhi đồng. Không phải ngẫu nhiên mà ta có tết Trung Thu, nhưng có lẽ vì tuổi thơ gắn với ánh trăng với sự đơn sơ trong trắng của tuổi thơ, sự đơn sơ đó gần với Nước Trời nhất.
Hãy để các trẻ nhỏ đến với Chúa Giêsu đừng ngăn cản chúng. Xin Chúa giúp chúng ta chu toàn trách nhiệm cao cả này, với ý thức rằng ân sủng và chúc lành của Chúa là kho tàng quí giá mà chúng ta có thể trao lại cho con cái chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, khi ngắm nhìn cảnh vật trong đêm trung thu chúng con xin dâng lời cảm tạ tình yêu thương vô biên của Chúa, chúng con là những người được Chúa yêu thương, được mọi người chăm sóc lòng chúng con rộn lên niềm vui, chúng con muốn đáp lại tình yêu của Chúa, muốn gắn bó với Chúa trong từng giây phút của cuộc sống chúng con bằng cách sống ngoan hiền, chăm học, hiếu thảo với ông bà cha mẹ, vâng lời thầy cô giáo. Xin Chúa hãy ở lại với chúng con bây giờ và luôn mãi.